Anh tự vẽ chân dung mình
Tát cạn suy tư trả lời bao câu hỏi
Chẳng dễ gì quên những phút giây nông nổi
Tự quấn cổ mình lúc rất người là ...THƠ
Gánh đời ngược xuôi muôn sự tình cờ
Hồn bị "chìm" vào trong vo tròn giếng mắt
Đã có lần ngoi lên để lòng siêu thoát
Xưa , nay mấy ai thoát được sự ấy mà mong !
Ngẩn ngơ trên đường đời tìm lá diêu bông
Gặp , sẽ hái ngay làm cẩm nang tình ái
Gặp lá diêu bông là bài thơ vẫy gọi
Chỉ là mơ màng như thỏ vờn bóng trăng khuya
Thôi thì , cha mẹ cho sữa và lời ru
Lớn lên từ khoai sắn của quê
Thầy cho chữ , sách đèn cho khát vọng
Tự vẽ chân dung mình giữa đất trời cao rộng
Bằng những câu thơ chưa hẹn trước bao giờ
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét