Cha đánh thức đất dậy
Sau hàng ngàn năm đất ngủ mặc kệ đồi
Cùng đổ mồ hôi và máu :đất với người
Có hạt lúa ,củ khoai và làm nên lịch sử
Con gà đánh thức đêm bằng âm thanh nhịp thở
Vươn tận cùng sức mình , vén dậy một bình minh
Sau đêm đêm không phân biệt sang , hèn
Trong giấc ngủ :ai cũng có quyền mơ làm hoàng đế
Tôi tần tảo đi có lời ru của mẹ
Ký ức tuổi thơ thức dậy cả một thời
Câu dân ca gồng gánh ngược xuôi
Âm điệu mẹ ru vượt qua biên giới
Ai đánh thức câu thơ viết vội
Cái mất cái còn đâu chỉ ngủ trong thơ
Đã đến lúc vần ý đến xô bờ
Mạch cảm xúc chảy về miền khao khát
Riêng dòng sông quê chẳng cần ai đánh thức
Canh cánh lo đời thiếu những hạt phù sa ...
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét