CANH KHUYA BUỒN ....
Canh khuya vọng tiếng thở dài
Tình phai nghĩa cạn, từ ai đổi dời
Đắng cay do bởi lòng người
Tu tâm dưỡng tánh ,giữ đời bình yên
Đã chung khúc ruột thì nên
Yêu thương đùm bọc ,dưới trên thuận hòa
Cha mẹ dẫu có đi xa
Dõi theo từng bước ,chân ta không rời
Nay người tạo nghiệp giữa đời
Tình thân xa cách, buông lời buồn đau
Lẽ nào chẳng nghĩ trước sau
Lẽ nào tình nghĩa ,phai nhàu từ đây
Lẽ nào chẳng thể sum vầy
Lẽ nào quên hết ,những ngày ấm êm
Lẽ nào không thể êm đềm
Buông sân si đó ,có thêm nghĩa tình
Đêm khuya thao thức một mình
Cầu mong màu nhiệm ,níu tình thân xưa.
Nguyễn Thanh Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét