Thứ Tư, 18 tháng 3, 2020

THÁI GIANG: Kẻ nhà quê.

KẺ NHÀ QUÊ
Tôi, kẻ nhà quê
Thì đã sao,khi bao năm sống trong thành phố
Kẻ nhà quê ,nhà quê từ nết ăn kiểu ở
Cứ thấy lạ lùng nơi phố thị chẳng nét quê
Thèm tiếng mõ trâu những buổi chiều về
Thèm ngọn khói lam thơm thơm mùi rơm rạ
Bữa cơm mới ,cá kho tương sao ngon đến lạ
Quánh đặc điều gì ,chẳng cắt nghĩa được:kẻ nhà quê ?
Đến tình yêu trai gái những hẹn thề
Cũng khác lắm nơi phố phường ồn ã
Con đê cong cong ôm làng như bức tranh chấm phá
Giữ mãi phút trao yêu cái nụ hôn đầu
Kẻ nhà quê ,chuyện cũ nhớ càng lâu
Bao ký ức về con đò,dòng sông,bến nước...
Người thành phố làm sao có được  
Một đêm trăng đúng nghĩa như quê mình
Kẻ nhà quê trên đường phố ngỡ gập ghềnh
Ngỡ như đi trong xưa ,những ngày bom đạn
...Đã từng qua đất trời xứ bạn
Người nhà quê vẫn dáng dấp...rất quê
Thôi !Cuộc đời xin hãy trả tôi về
Dẫu phần xác góc trời nào cũng được
Riêng phần hồn :kẻ nhà quê mộc mạc
Cho tôi trở về chốn ấy :KẺ NHÀ QUÊ...!

Thái Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét