TRÁI TIM ĐANKO
Dấu yêu à... Anh có dám ước không?
Hay cứ mặc cho tim nồng băng giá Trái tim em thêm một lần hóa đá Lại khước từ cơn gió lạ mong manh...
Trời lạnh rồi em vẫn
cứ phong phanh
Vẫn mặc gió xuyên qua
mành tê tái
Để nỗi nhớ vu vơ
trôi qua miền hoang dại
Để những nồng nàn lại
khắc khoải thành thơ
Em gấp lại những dỗi
hờn để dệt tiếp ước mơ
Yêu thương lắm… nhưng
đâu thừa để bán
Em mua lại những nồng
say người đã chán
Để những lúc lạnh
lùng em tự bán cho em
Giọt nước mắt nào rơi
theo những hờn ghen
Để thay thế bằng trái
tim đẫm máu
Em gói lại cuộc tình
mong ngàn thu chôn giấu
Bóp vụn cả lời thề từng
nung nấu trong tim
Hoa cuối mùa… đâu còn
nữa… cánh mộc miên…
Chỉ còn lại mình
em nhìn trái tim bùng cháy!
15/01/2018
HT-HXR
Em
gái xin cảm ơn Duyên Gặp Gỡ, cảm ơn Trang Thơ đã đăng những bài
thơ vụng về của em, cảm ơn Người đã đặt tên cho em, xin cảm ơn
vì tất cả!
Và
đây là quán cafe em mới mở,
nếu các anh có dịp ra Hà Nội, xin được trân trọng kính mời
ghé quán
em uống ly cafe mang vị đắng ngọt ngào và để yêu hơn bông hoa gai
góc đã từng giấu cả mặn nồng trong thô ráp hôm qua!
Xin kính chúc các anh sức khỏe để đón xuân trong niềm vui bất tận!
|
Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2018
HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Trái tim ĐanKo
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét