TÌNH EM ẤM MÃI DÒNG ĐỜI
Xin đừng giấu vội vần
thơ
Để anh lạc bước bến
bờ xa xăm
Bởi chi cái tối đêm
rằm
Mây đen che kín tối
tăm dặm trường
Cũng vì nặng nghĩa tơ
vương
Chẳng trách con nhện chặn đường bủa vây
Rượu hồng xưa nhắm mà
say
Để cho năm tháng đong
đầy nhớ nhung
Dẫu rằng một sợi tơ chùng
So chi khập khễnh…
xin đừng em ơi!
Cái ngày đông ấy mưa
rơi
Lòng anh nhớ mãi
những lời trao duyên
Tưởng rằng bến đã cặp
thuyền
Nào ngờ neo đứt để
thuyền chơi vơi
Chạnh lòng nhìn hạt
mưa rơi
Mà thương kỷ niệm một
thời còn vương
Để cho dâu bể đoạn
trường
Thuyền xuôi bến ngược
mỗi phương một người
Hoàng hôn le lói lưng
đồi
Đành chôn hết thảy nụ
cười…yêu thương
Tình xưa tuy biệt đôi
đường
Ngẫm vần thơ gửi mà
vương vấn lòng
Đường đời còn lắm bão
dông
Tình này ấm mãi giữa
dòng đời trôi
Chiều xuân ngắm hạt
mưa rơi
Cho ta nhắn gửi đôi
lời…người thương!
Lê Thắng
|
Thứ Hai, 19 tháng 2, 2018
LÊ THẮNG: Tình em ấm mãi dòng đời
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét