Chủ Nhật, 11 tháng 2, 2018

THÁI GIANG: Hồn lãng du

HỒN LÃNG DU

Ngày giáp tết,em có lạnh lắm không?
Bên bếp sưởi,sao để lòng băng giá
Hay ráng chịu để thân hình hóa đá
Như  vọng phu,niềm trắc ẩn mong manh
Xe lên dốc mà người lại hãm phanh
Ngẩn ngơ nghĩ gì để nỗi lòng tê tái
Nhìn gần,dõi  xa…khóe mắt tê dại
Gieo nỗi buồn,gặt hái lép hạt thơ
Trưa cuối năm,thao thức một giấc mơ
Muốn mua lại ngày xưa,không ai rao bán
Ngóng trước,ngó sau…một mình thấy chán
Gặp lá diêu bông rồi có phải là em ?
Hoa đẹp là của chung,sao lại hờn ghen
Để đến nỗi trái tim yêu rỏ máu
Đong vô cớ gánh đầy về cất giấu
Đứt gánh nửa đường ,tan nát con tim
Ráng  chờ tháng ba,đỏ thắm hoa mộc miên
Hãy đợi  nhé, hồn lãng du rực cháy!
11.2.2018
Thái Giang


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét