VƯỚNG NỢ DUYÊN THƠ
Chưa lần gặp nhưng
lòng thấy nhớ
Bởi vần thơ cởi mở
khó quên
Thời để
nhớ…vướng chữ duyên
Để lòng day dứt ưu
phiền tương tư
Thương là vậy âm thầm
sâu lắng
Như dã tràng… bên
sóng biển đông
Du dương thơ ấm tim
nồng
Nào đâu có thể …bến sông
chung tình
Nên nào hứa trầu cau
chạm ngõ
Chỉ trao lòng … khốn
khó sẻ san
Giúp nhau tâm được
bình an
Vui thơ sống khỏe
thanh nhàn mà thôi
Xa cách vậy…lấy gì ao
ước
Tương lai nào biết
được người ơi!
Bẻ câu thơ… đũa sánh
đôi
Hành trang tri kỷ tại
đời hữu duyên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét