Sinh ra kiếp cỏ mỏng manh
Bốn mùa che phủ đất thành
màu xuân
Quản chi gò đống, đất cằn
Vô tư tạo dáng thơ văn cho đời
Thân dù tan nát cắt rời
Còn trơ lại gốc bật chồi lại
xanh
Yêu nhau quấn quýt em, anh
mặc cho giẫm, đạp vẫn xanh
ngợi ngời
Thi gan tuế nguyệt nắng trời
Đào lên còn rễ cỏ ngồi mọc
lên
Họ nhà cỏ, sống rất bền
Mấy ngàn năm tuổi sống trên
xứ này
Vương triều dù có đổi thay ...
Ngàn đời cỏ vẫn ken dầy vươn
xanh .
Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình,
Dĩ An, Bình Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét