THỦ THỈ CÂU KIỀU
Bốn phương phẳng lặng, triều Minh
Có nhà viên ngoại tội tình gì đâu
Bỗng dưng tai họa đổ đầu
Con tằm đứt ruột nỗi đau nhân tình
Nửa đời, từ Mã Giám Sinh
Đến Hồ Tôn Hiến, gieo mình đáy sông
Tiếng kêu đau xót não lòng
Câu Kiều xuôi ngược giữa dòng thời gian
Trăm năm bạc mệnh cung đàn
Tài hoa xen lẫn khổ oan dâng trào
Nghe trong tiếng gió rì rào
Câu Kiều thủ thỉ thấm vào cỏ cây
Hiền Lương - Nguyễn Hoa Kiều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét