ĐÈN ĐÊM ĐƯỜNG
PHỐ
Đêm đêm,
đèn thức với Đời
Bao nhiêu
ngọn thức, bấy lời ruột gan
Dưới đèn,
“sân khấu” nhân gian
Mưu sinh…
cười, khóc ngập tràn đất xanh
Đói cơm,
rách áo… đã đành
No lòng, ấm
cật cũng thành người hư
Đèn đêm
chao bóng suy tư
Nhân tình,
thế thái… bây chừ lắm “chương”
Giận thật
giận, thương thật thương
Ngọn đèn
thao thức, phố phường biết chăng?(!)
Tp.hcm ngày
20-6-2018
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét