Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2018

LÊ THẮNG: Nỗi nhớ không tên


NỖI NHỚ KHÔNG TÊN

Kín trời mây giăng chiều tháng sáu
Thoảng trong mưa tiếng gió khóc thầm thì
Khi hoa phượng vương đầy trên áo trắng
Ta bàng hoàng tìm ai đó trong mưa.

Ve tháng sáu tâm tư gì với phượng
Mà khản lời rát bỏng yêu thương
 Khắc khoải vấn vương niềm thương mùa hạ
Nỗi tư tình  chìm ngập giữa hoang kê

Thẫn thờ chênh chao theo lối cũ ta về
Tình xa ngái … não nề hoài xưa cũ
Thôi gác lại những niềm riêng ấp ủ
Dòng thơ yêu… đành dang dở bên thềm

Nắng miền Trung… hanh hao đầy kỷ niệm
Tiết giao mùa  lưu luyến chênh chao
Nắng vẫn êm, phượng vẫn đỏ ngọt ngào
Mà hạ cũ theo gió mùa quay ngoắt

Ta ngơ ngẩn nỗi cô đơn trầm mặc
Ký ức nhọc nhằn nhắc ta về bến cũ
Thương bằng lăng dưới mưa tàn cánh rũ
Lòng trải đầy trong nỗi nhớ hoang sơ

Nắng miền Trung nung nỗi nhớ chơi vơi
Tiếng ve ngân những điệp khúc không lời
Khung trời mộng cánh diều bay phơi phới
Bước  chân lặng thầm ta tìm ai vời vợi

Tháng sáu ơi nỗi khát khao trông đợi
Khúc giao mùa giai ngẫu với lương duyên
Nồng nàn xưa lắng đọng mãi nào quên
Nhớ tới người…một nỗi nhớ không tên

                                      Lê Thắng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét