MẢNH GHÉP TRÁI TIM
Có một chiều Hà Nội của riêng em
Chiếc lá cong veo còn giấu thêm nỗi nhớ
Trái tim côi người trao đi vụn vỡ
Em lại nhận về trọn duyên nợ yêu thương...
Em sợ hạt mưa làm phai sắc má hường
Sợ hương thắm chẳng hoa nhường nguyệt thẹn
Sợ anh bớt đắm say sau những lần hò hẹn
Sợ trái tim một ngày chẳng trọn vẹn trao em
Bởi yêu mà, nên nỗi nhớ dài thêm
Bàn tay đan nơi tóc mềm chợt ướt
Hạt châu sa vướng màn đêm trôi ngược
Biết căn gác lạnh lùng có hiểu được lòng ai
Ta xa nhau làm đêm vắng thật dài
Lòng bất chợt nhớ bờ vai ấm áp
Trái tim côi, xin anh đừng đi lạc
Để một lần duyên chẳng bạc như vôi
Bỗng muốn được cùng người… dán mảnh vỡ... trái tim côi!
25/11/2018
HT-HXR
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét