TỰ RU MÌNH
Chị ngồi ru cái lặng thinh
Ru thời xa vắng ,chỉ mình chị nghe
Chị ru âu yếm lời thề
Ru người xa khuất ,tái tê chiều buồn
Chị ngồi ru mảnh hoàng hôn
Ru khung cửa liếp vô hồn tháng năm
Đôi mắt chị dõi đăm đăm
Ru theo hương khói…mù tăm nỗi chờ
Chị ru mình giữa cơn mơ
Lời ru hoài vọng …bao giờ cho nguôi …!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét