Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2018

HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Đợi chờ là hạnh phúc



ĐỢI CHỜ LÀ HẠNH PHÚC

Em bỗng sợ một ngày người xa lạ trong em
Như chuyến tàu rời sân ga trong màn đêm lặng lẽ
Người rẽ ngang qua đời em bởi dòng thơ dâu bể
Ngược ký ức muộn phiền câu chuyện kể ngày xưa

Em gặp người vào một ngày trời Hà Nội đổ mưa
Thoáng giật mình nghe tiếng yêu dường như vừa thổn thức
Em đưa tay đón chiếc áo mưa để che lên trái tim đập rộn ràng thật sâu nơi lồng ngực
Vốn chẳng hiểu những nồng nàn có giấu được người không

Em đã yêu sao vẫn cứ dối lòng
Hay bởi tại con tim đã chất chồng đau đớn
Hay bởi tại nụ cười trên môi em bỏ trốn
Nên cửa đóng then cài em chẳng muốn trao ai

Chiếc khăn của người em khoác nhẹ bờ vai
Dịu dàng nhớ vòng tay ai ấm áp
Một cái tên em lồng vào câu hát
Ru nốt nhạc bồng bềnh theo cơn khát hoang sơ

Em ước người dìu em đi hết bản Tango
Và chỉ nói với em thôi…“Đợi chờ… là hạnh phúc!”

                                        HT-HXR


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét