THƠ CÂU LẠC BỘ THƠ XỨ DỪA

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2020

THÁI GIANG: Một phần của thiên đường

 MỘT PHẦN CỦA THIÊN ĐƯỜNG*

Trái tim em là "một phần của thiên đường"
Đời tôi có em,tôi hạnh phúc tỉ phú
Trái tim em như" bầu trời":thay đổi đêm ngày...duyên nợ
Tôi chẳng thể nào ngày đổi thành đêm
Chừng ấy tháng năm "buộc chặt lạt mềm"
Chúng mình vì nhau,làm nên năm tháng
"Một phần thiên đường" của tôi chẳng bao giờ đi vào dĩ vãng
Nhặt,khoan ,buồn, vui như bản nhạc không lời
Em vui:cả nhà vui,em buồn lòng tôi rối bời
Gặp đêm rằm,với vầng trăng ...tâm sự
Chúng mình vì nhau:so bằng đôi đũa
Chín bỏ làm mười,cau sáu bổ ba
Chuyện trăm năm lặng thầm,huyên náo gần xa...
Nắng đốt,mưa chan...bước ta đi,không thể gì ngăn nổi
Cuộc đời bình thường mà diệu kỳ ngời ngợi
Tôi có em,có"một phần của thiên đường," hạnh phúc"lắm ,em ơi...!
Thái Giang
Người đăng: tho le quoc vào lúc 01:26 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Còn đâu tiếng ếch

                                  Còn Đâu tiếng ếch !

 

Đêm qua trời đổ mưa rào

Còn đâu tiếng ếch vọng vào canh thâu

Đồng quê đã nổi nhà lầu

Ao hồ lấp cả chỗ đâu ếch ngồi

 

Ếch thành đặc sản mất rồi

Ếch quay, ếch nướng, bỏ nồi nấu măng

Ếch vào phòng víp loại sang

Ếch đem nướng vỉ khách hàng nhậu chơi

 

Diệt côn trùng,giúp cho người

Ngày nay diệt ếch, sâu đời ngoi lên

                                             

 

                                    Nguyễn Quang Huỳnh

Người đăng: tho le quoc vào lúc 23:55 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2020

THÁI GIANG: Nhớ Tố Như

NHỚ TỐ NHƯ (200 năm hậu thế nhớ Tố Như_)Cụ mất ngày 16/9/1820_tức10/8Canh Thìn
 
Hai trăm năm ,mấy vạn ngày
 Thế gian cõi tạm ,đong đầy buồn,vui 
Mưa ngâu tháng bảy sụt sùi 
Nén nhang viếng Cụ, tắt thui nửa chừng

 Lạ chưa ngọn cỏ rưng rưng
 Dầm dề ướt át,ngập ngừng nhớ xưa 
Ngùi thương biết mấy cho vừa 
Tố Như ơi !Hẳn đến giờ còn đau

 Cao xanh trăng cũng mày chau
 Nàng Kiều phận gái,nát nhàu kiếp hoa 
Mười lăm năm,xót nỗi nhà
 Bán mình nhiều chốn,chuộc cha...hiếu đền 

Lúc vùi trong ngục đớn hèn... 
Khi cao sang,kẻ bề trên ...rõ là !
 Làm người ,ai chẳng thịt da 
Vò đi,xát lại...nõn nà còn đâu

 Hẹn chàng Kim ,gặp kiếp sau..
. Gieo mình xuống tận sông sâu...kết đời 
Thương Kiều lắm,Tố Như ơi ! 
Nước mắt Cụ chảy thành lời tiễn đưa

 Hai trăm năm ,mấy nắng mưa 
Sao dời,vật đổi...vẫn chưa vợi buồn ! 
Tay con che gió bên cồn 
Nhang thơm kính viếng hương hồn thi nhân

                      Thái Giang 
Người đăng: tho le quoc vào lúc 20:01 1 nhận xét:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2020

THÁI GIANG: Thơ viết lúc về hưu

THƠ VIẾT LÚC VỀ HƯU Cơm đang bữa quên dưa chua,cà mặn Trong bát hết cơm,thương đũa vét bâng quơ Giấc ngủ muộn mằn bởi trăn trở một câu thơ Đêm thức giấc như tình cờ bắt được của Về hưu ,càng chật căng nỗi nhớ Như biển xô những con sóng trả bờ Nhớ từ cái thời xửa thời xưa Tóc để chỏm,gái trai còn cởi truồng tắm sông trưa thỏa thích Những con trâu no tròn đắm mình,bọn con nít nô đùa tinh nghịch Khoát nước vào nhau,cay mắt ,sún răng cười Lớn chút nữa,đã mỗi đứa mỗi nơi Gác bút sách,đứa lên đường ra trận Đứa ở hậu phương,đứa học hành may mắn Đứa nằm lại chiến trường vùi cùng đất lá thư yêu Vùi kỷ niệm xưa,chưa bộc lộ bao điều Giờ những người về hưu thay bạn mình làm thơ nói hộ Nhiều bài đọc cho bạn thơ nghe,có bài chưa"công bố" Tuổi bảy,tám mươi còn e ngại chuyện ngày ấy chớm yêu Tuổi mười sáu,mười bảy mới gặp sáng đã mong chiều Giờ mới biết :thì ra ,ai cũng thế ! Dẫu thơ chưa hay, vẫn là đứa con tinh thần mình" đẻ" Viết được một bài thơ như" chiến tích" trận đầu Xốn xang lòng tựa sông chảy nông,sâu Gạn hạt phù sa,đắp bồi bờ bãi Thơ về hưu,nỗi niềm xa ngái Tâm tư hoài niệm cuộc đời...! Thái Giang
Người đăng: tho le quoc vào lúc 20:27 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2020

THÁI GIANG: Không ai ngăn nổi lòng ta

KHÔNG AI NGĂN NỔI LÒNG TA< Mấy chục năm rồi mà cứ ngỡ mới đây Người con gái năm xưa đã hiện về bằng da,bằng thịt Bằng cả hơi thở trời đêm bồi hồi tha thiết Những đêm mùa thu xa xôi Tạm quên đi tóc bạc,da mồi Ngược dòng thời gian,trở về thời tuổi trẻ Trái tim đang đòi lại những phút giây nồng nàn như thể Nghe mồn một lòng mình thao thức dưới trăng khuya Ai chẳng có lần để được yêu đến cháy bỏng say mê Quên hết cả,giữa đất trời chỉ có hai người mà làm nên vũ trụ Làm nên nhân gian dưới muôn vàn tinh tú Thượng đế phải phát ghen,bởi những phút giây này Chẳng có không gian nào trói được tình say Nếu không dám tin,xin cứ gọi thời gian về tra khảo Và sẽ thấy nguyên hình diện mạo Rất giản đơn của đời người:thời tuổi trẻ,một thời ...yêu ! Đặt tay lên lồng ngực sẽ thấy rõ bao điều Đọc ánh mắt,xưa hiện về thảng thốt Tay trong tay nắm vào nhau rõ chặt Không ai ngăn nổi lòng ta ! Thái Giang
Người đăng: tho le quoc vào lúc 19:32 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2020

THÁI GIANG: Ngày xưa

NGÀY XƯA

 Rồi thì cái tuổi cứ thêm

 Sức mình cứ bớt...mà thèm ngày xưa

 Nhớ hồi vác sáng,đội trưa

 Nồi khoai chín nguội,vẫn chưa thấy về 

Mồ hôi mặn cỏ trên đê

 Bờ vai oằn xuống ,tai nghe sáo diều

 Luống cày hóng những câu Kiều

 Người cày thấy gái,trêu" liều" vài câu

 Ngày xưa trốn biệt tận đâu 

Rõ thương mái tóc đổi mầu ngày xưa

 Trời chi dội nắng,chan mưa 

Cướp :thu,xuân,hạ...bây giờ còn đông

 Hợp duyên,thành vợ,thành chồng

 Vui đàn con,cháu...bên ông,bên bà 

Nghĩ gần,rồi lại so xa

 Ngày xưa hoa trái:phúc nhà ngày nay


                          

Thái Giang


Người đăng: tho le quoc vào lúc 17:57 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: THƠ THÁI GIANG

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2020

THÁI GIANG: Mẹ và con gái

MẸ VÀ CON GÁI


 Có những điều chắng biết nói cùng ai

 Con chỉ biết lặng thầm về mách mẹ

 Bởi vì con là con gái 

Trên đời này chỉ mẹ hiểu hết con thôi 

Mẹ cũng đã từng làm con , dâu ,làm mẹ ...một thời 

Oằn gánh trên vai nhiều thiên chức

 Mẹ là tấm gương..

không chỉ riêng nhân đức

 Còn là đất,trời,chúa ,phật :của đời con 

Vượt cạn bao lần, mẹ chẳng nghĩ gì hơn 
Là cam chịu chống chèo,vít cong con sào chống đỡ
 Âu cũng là duyên,là nợ 
Là kiếp đàn bà trời định,biết làm sao ! 
Nhớ như in,khi chúng con mới lấy nhau
 Dỗi hờn,giận nhau...con cũng về mách mẹ
 Mẹ chỉ cười:tình yêu là như thế! 
Con vùng vằng,hờn dỗi cả mẹ luôn
 Lấy chồng rồi,có lúc con cảm thấy cô đơn
 Giữa bố mẹ chồng,anh chị em chồng...cửa nhà, vườn ruộng...
 Đi đứng,nói năng ,cả lúc ăn,lúc uống ...

                 TG.



Người đăng: tho le quoc vào lúc 18:12 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: THƠ THÁI GIANG

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Thỏa lòng Bác mong

THỎA LÒNG BÁC MONG
 
Xưa vùng chiến địa xác xơ
Nay thành phố mới từng giờ hiện ra
Niềm vui tràn đến mọi nhà
Phố, phường hiện đại như là trong mơ

Đi vào trang sách vần thơ
Con đường đổi mới đón chờ là đây
Công viên, trường, trạm mới xây …
Bức tranh hoàn mỹ từng ngày đơm hoa

Nhớ lời Bác dạy trẻ già:
Hoà bình xây dựng nước nhà đẹp hơn
Ngày nay áo đẹp, cơm ngon...
Toàn dân mãi mãi biết ơn Bác Hồ

Bình Dương xây dựng cơ đồ
Thỏa lòng mong ước giấc mơ của Người.
                                                                             
                                  Nguyễn Quang Huỳnh
 
Người đăng: tho le quoc vào lúc 03:36 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: THƠ NGUYỄN QUANG HUỲNH

THÁI GIANG: Tôi tìm tôi

TÔI TÌM TÔI

Cuối đời tôi vẫn tìm tôi
Gặp câu thơ viết nổi trôi bến lòng
Người cho vốn chữ...ăn đong
Đời cho vốn sống ,những mong làm giàu

Tôi tìm tôi gặp nỗi đau
Cuối chiều nhạt nắng,đẫm màu chia ly
Trải đời trên mỗi bước đi
Gánh về nặng gánh hiếu kỳ ngày xưa

Giật mình nửa tỉnh,nửa mơ
Tôi gặp tôi giữa vườn thơ mong tìm
Ai người tăm cá ,bóng chim
Tôi về với nắng màu sim quê nhà 

Thái Giang
Người đăng: tho le quoc vào lúc 03:31 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: THƠ THÁI GIANG

NGUYỄN THỊ THANH HẢI: Ngẫm.

NGẪM....

Lòng thanh tâm tịnh... mới an
Đối đời đừng để ,dối gian vào người 
Nặng ơn nhân nghĩa .... cuộc đời 
Nhẹ sân si nghiệp, vui cười tháng năm .

Kiếp người nào có... xa xăm 
Mà xa mà lánh, hờn căm cho đành 
Kết tình đã gọi ...em anh 
Thì nên trân quý, giữ giành cho nhau. 

Mỗi người khổ sướng... trước sau
Nào ai nhung lụa, bền lâu đâu mà 
Vô tâm đối đãi ....xót xa 
Vô ơn đến cả, ruột rà cũng tan. 

Kiếp người cầu được.... bình an
Nhưng tâm chẳng tịnh ,oán than gì đời 
Trời xanh dẫu ở ...xa vời 
Nhưng mà soi thấu, lòng người trần gian. 
 
                     NTH 2/9/2020




Người đăng: tho le quoc vào lúc 03:28 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: NGUYỄN THỊ THANH HẢI

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

THÁI GIANG: Người về từ năm mươi năm

NGƯỜI VỀ TỪ NĂM MƯƠI NĂM

Năm mươi năm ấy ,Bác đi xa
Đêm,con mơ Bác về thăm lại
Đất nước khang trang,như trong huyền thoại
"Đàng hoàng hơn,to đẹp hơn "...thật nhiều

Tiếng đàn bầu ngân theo áng thơ Kiều
Nửa thế kỷ,dày thêm pho lịch sử
Khoan,nhặt lời ru mang nhiều duyên nợ
Người đi xa nhung nhớ đường về

Khắp cả ba miền thành thị,thôn quê
Đều đổi mới,viết nên trang cổ tích
Khí phách Việt Nam,đã đi vào sử sách
Những nụ cười rạng rỡ nét nhân văn

Mặc đẹp,ăn ngon...nào quên thời gian khổ tảo tần
Hạt gạo chia đôi,áo rách vá lành,cả nước hành quân đánh giặc
Ngày Bác đi xa là tháng ngày cam go nhất
Giặc trời,giặc đất,giặc đói bủa vây

Bốn nghìn năm làm bệ phóng đến hôm nay 
Từng vót nhọn hờn căm thành mũi chông,hòn đạn
Biết sẽ chết vẫn lấy thân cứu bạn
Úp ngực tuổi đôi mươi lấp lỗ châu mai

Nói sao hết chiến tích cả nước...Bác Hồ ơi...!
Tất cả"Không có gì quý hơn Tự do,độc lập"
Vết thương đang lành,tay ta dần vá lấp
Xa xót đau thương:có người ra trận mãi chẳng vể

Tảng đá,gốc cây...còn khắc đậm lời thề :
"Đánh tan giặc,con sẽ về với mẹ"
Đã mấy chục năm hòa bình,nỗi đau càng vò xé
Nắm đất quê hương đã ủ ấm những bà mẹ quặn thắt ruột chờ con

Thế mà có những kẻ có chức,quyền chà đạp  cả nhân tâm
Bòn hút của dân trăm,ngàn tiền tỷ
Hiện nguyên hình mặt người,dạ quỷ
Bội nghĩa,phản tình ,vô đáy lòng tham

Lắm kẻ mang danh "đầy tớ của dân"
Bày ra đủ trò mưu gian,chước trá
Lò đã nóng rồi: Đảng không dung,Dân không tha...bọn gian tham,lèo lá
Thiêu cháy chúng đi trên giàn hỏa đoạn đầu đài

...Năm mươi năm,thấm di chúc của Người
Ta mở cửa giao thương với năm châu,bốn bể
Ta bạn với những ai"làm đẹp cho nhau,không lợi dụng nhau"...bất kể !
Gác lại hận thù,kết nối hướng tương lai

Di chúc của Người:nền tư tưởng lâu dài
Dựng xây trên vóc tầm"vì tự do,độc lập"
Soi sáng mãi tới mai sau cho toàn Dân tộc
Biểu tượng linh hồn,CỐT CÁCH VIỆT NAM !

Thái Giang
Người đăng: tho le quoc vào lúc 20:04 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: THƠ THÁI GIANG

THÁI GIANG: Ơn thầy

ƠN THẦY
 
Chiều nay em gặp lại thầy
Trên trang Facebook nhớ ngày xa xưa
Ơn thầy biết mấy cho vừa
Thầy cho chữ nghĩa , nắng mưa không nhòa

Tóc thầy nhuốm đậm VĂN HOA 
Sóng in vầng trán bao la tình trò
Khách qua sông mãi nhớ đò
Lớn khôn hưởng lộc từ kho chữ thầy

Mùa khai giảng
Năm học 2018-2019
Học trò cũ
Thái Giang
Người đăng: tho le quoc vào lúc 19:59 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: THƠ NGUYỄN QUANG HUỲNH
Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Bài đăng (Atom)

Nhãn

  • THƠ NGUYỄN QUANG HUỲNH (293)
  • THƠ THÁI GIANG (280)
  • THƠ LÊ QUỐC THỌ (86)
  • THƠ LÊ THẮNG (76)
  • THƠ HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG (73)
  • NGUYỄN THỊ THANH HẢI (31)
  • THƠ TRẦN ĐĂNG DẦN (27)
  • THƠ NGUYỄN GIA KHANH (22)
  • THƠ HIỀN LƯƠNG - NGUYỄN HOA KIỀU (21)
  • BAN BIÊN TẬP CLB THƠ XỨ DỪA (18)
  • THƠ TRẦN NGỌC QUANG (13)
  • THƠ DDTHANH56 - HỒNG THANH (12)
  • THƠ HÀ NGỌC KIM (11)
  • THƠ NGUYỄN TRỌNG QUÝ (11)
  • THƠ FANLONG (9)
  • THƠ NGUYỄN THỊ THANH HẢI (6)
  • THƠ PHAN ĐÌNH ĐỆ (6)
  • THƠ PHẠM KIM LỢI (5)
  • THƠ DDTHANH56 (4)
  • THƠ LÊ PHI CÚC (4)
  • THƠ ĐẶNG THỊ NHÃ (4)
  • Thơ Huyền Diệu (4)
  • PHẠM KIM LỢI (3)
  • THƠ CAO THỊ LIÊN (3)
  • THƠ DT (3)
  • THƠ HOÀI ĐẶNG (3)
  • THƠ NGUYỄN VĂN LAN (3)
  • THƠ FANLONG LÊ QUỐC THỌ (2)
  • THƠ HIỀN LƯƠNG (2)
  • THƠ HƯƠNG QUÊ (2)
  • THƠ LIÊU ĐÌNH TỰ (2)
  • THƠ LÊ VĂN MINH (2)
  • THƠ NGUYỄN VĂN ĐÀO (2)
  • THƠ NGUYỄN ĐÌNH VIỆT (2)
  • - (1)
  • HIỀN LƯƠNG (1)
  • NDM (1)
  • NGUYỄN THỊ BÌNH (1)
  • THÁI SÔNG LAM (1)
  • THƠ BÙI CÔNG THÌN (1)
  • THƠ HOA XƯƠNG RỒNG (1)
  • THƠ HÁN NGA (1)
  • THƠ LÊ QUỐC THỌ - BÙI XUÂN BẢY (1)
  • THƠ LÊ TIẾN QUANG (1)
  • THƠ LƯƠNG THỊ LIỄU (1)
  • THƠ MẠNH HÙNG (1)
  • THƠ NGUYỄN VIẾT VINH (1)
  • THƠ NGUYỄN VĂN LUYẾN (1)
  • THƠ XUÂN TRƯỜNG (1)
  • TRỌNG HÙNG - THÁI GIANG (1)
  • VĂN ANH THÁI (1)
  • VĂN LÊ QUỐC THỌ (1)
  • VŨ THỊ NHÀN (1)

Bài đăng nổi bật

BAN BIÊN TẬP CÂU LẠC BỘ THƠ XỨ DỪA : Thông báo

Ban Biên tập Câu lạc bộ thơ xứ Dừa Kính gửi Qúy tác giả Hội viên, Cộng tác viên, Qúy Bạn đọc của trang: " CLBTHOXUDUA.BLOGSPOT.COM...

Tổng số lượt xem trang

Người đóng góp cho blog

  • Lê Văn Thắng
  • tho le quoc

Lưu trữ Blog

  • ►  2023 (13)
    • ►  tháng 5 (3)
    • ►  tháng 3 (5)
    • ►  tháng 2 (5)
  • ►  2022 (40)
    • ►  tháng 12 (1)
    • ►  tháng 11 (8)
    • ►  tháng 10 (9)
    • ►  tháng 9 (7)
    • ►  tháng 8 (4)
    • ►  tháng 7 (8)
    • ►  tháng 5 (3)
  • ►  2021 (32)
    • ►  tháng 4 (9)
    • ►  tháng 3 (10)
    • ►  tháng 2 (6)
    • ►  tháng 1 (7)
  • ▼  2020 (161)
    • ►  tháng 12 (11)
    • ►  tháng 11 (10)
    • ►  tháng 10 (19)
    • ▼  tháng 9 (12)
      • THÁI GIANG: Một phần của thiên đường
      • NGUYỄN QUANG HUỲNH: Còn đâu tiếng ếch
      • THÁI GIANG: Nhớ Tố Như
      • THÁI GIANG: Thơ viết lúc về hưu
      • THÁI GIANG: Không ai ngăn nổi lòng ta
      • THÁI GIANG: Ngày xưa
      • THÁI GIANG: Mẹ và con gái
      • NGUYỄN QUANG HUỲNH: Thỏa lòng Bác mong
      • THÁI GIANG: Tôi tìm tôi
      • NGUYỄN THỊ THANH HẢI: Ngẫm.
      • THÁI GIANG: Người về từ năm mươi năm
      • THÁI GIANG: Ơn thầy
    • ►  tháng 8 (12)
    • ►  tháng 7 (10)
    • ►  tháng 6 (13)
    • ►  tháng 5 (10)
    • ►  tháng 4 (15)
    • ►  tháng 3 (18)
    • ►  tháng 2 (15)
    • ►  tháng 1 (16)
  • ►  2019 (254)
    • ►  tháng 12 (26)
    • ►  tháng 11 (36)
    • ►  tháng 10 (10)
    • ►  tháng 9 (11)
    • ►  tháng 8 (15)
    • ►  tháng 7 (12)
    • ►  tháng 6 (34)
    • ►  tháng 5 (32)
    • ►  tháng 4 (24)
    • ►  tháng 3 (20)
    • ►  tháng 2 (16)
    • ►  tháng 1 (18)
  • ►  2018 (278)
    • ►  tháng 12 (23)
    • ►  tháng 11 (21)
    • ►  tháng 10 (13)
    • ►  tháng 9 (27)
    • ►  tháng 8 (25)
    • ►  tháng 7 (25)
    • ►  tháng 6 (20)
    • ►  tháng 5 (30)
    • ►  tháng 4 (18)
    • ►  tháng 3 (26)
    • ►  tháng 2 (32)
    • ►  tháng 1 (18)
  • ►  2017 (313)
    • ►  tháng 12 (24)
    • ►  tháng 11 (35)
    • ►  tháng 10 (29)
    • ►  tháng 9 (28)
    • ►  tháng 8 (28)
    • ►  tháng 7 (29)
    • ►  tháng 6 (26)
    • ►  tháng 5 (36)
    • ►  tháng 4 (10)
    • ►  tháng 3 (26)
    • ►  tháng 2 (17)
    • ►  tháng 1 (25)
  • ►  2016 (147)
    • ►  tháng 12 (14)
    • ►  tháng 11 (24)
    • ►  tháng 10 (23)
    • ►  tháng 9 (25)
    • ►  tháng 8 (25)
    • ►  tháng 7 (14)
    • ►  tháng 6 (22)
Chủ đề Đơn giản. Được tạo bởi Blogger.