Hai trăm năm ,mấy vạn ngày
Thế gian
cõi tạm ,đong đầy buồn,vui
Mưa ngâu tháng bảy sụt sùi
Nén nhang viếng Cụ, tắt
thui nửa chừng
Lạ chưa ngọn cỏ rưng rưng
Dầm dề ướt át,ngập ngừng nhớ xưa
Ngùi
thương biết mấy cho vừa
Tố Như ơi !Hẳn đến giờ còn đau
Cao xanh trăng cũng mày
chau
Nàng Kiều phận gái,nát nhàu kiếp hoa
Mười lăm năm,xót nỗi nhà
Bán mình
nhiều chốn,chuộc cha...hiếu đền
Lúc vùi trong ngục đớn hèn...
Khi cao sang,kẻ bề
trên ...rõ là !
Làm người ,ai chẳng thịt da
Vò đi,xát lại...nõn nà còn đâu
Hẹn
chàng Kim ,gặp kiếp sau..
. Gieo mình xuống tận sông sâu...kết đời
Thương Kiều
lắm,Tố Như ơi !
Nước mắt Cụ chảy thành lời tiễn đưa
Hai trăm năm ,mấy nắng mưa
Sao dời,vật đổi...vẫn chưa vợi buồn !
Tay con che gió bên cồn
Nhang thơm kính
viếng hương hồn thi nhân
Thái Giang
NHỚ TỐ NHƯ, mà với hai câu kết bài hình ảnh: " tay con che gió bên còn, Nhang thơm kính viếng hương hồn thi nhân", rất thích!
Trả lờiXóa