Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

THÁI GIANG: Người về từ năm mươi năm

NGƯỜI VỀ TỪ NĂM MƯƠI NĂM

Năm mươi năm ấy ,Bác đi xa
Đêm,con mơ Bác về thăm lại
Đất nước khang trang,như trong huyền thoại
"Đàng hoàng hơn,to đẹp hơn "...thật nhiều

Tiếng đàn bầu ngân theo áng thơ Kiều
Nửa thế kỷ,dày thêm pho lịch sử
Khoan,nhặt lời ru mang nhiều duyên nợ
Người đi xa nhung nhớ đường về

Khắp cả ba miền thành thị,thôn quê
Đều đổi mới,viết nên trang cổ tích
Khí phách Việt Nam,đã đi vào sử sách
Những nụ cười rạng rỡ nét nhân văn

Mặc đẹp,ăn ngon...nào quên thời gian khổ tảo tần
Hạt gạo chia đôi,áo rách vá lành,cả nước hành quân đánh giặc
Ngày Bác đi xa là tháng ngày cam go nhất
Giặc trời,giặc đất,giặc đói bủa vây

Bốn nghìn năm làm bệ phóng đến hôm nay 
Từng vót nhọn hờn căm thành mũi chông,hòn đạn
Biết sẽ chết vẫn lấy thân cứu bạn
Úp ngực tuổi đôi mươi lấp lỗ châu mai

Nói sao hết chiến tích cả nước...Bác Hồ ơi...!
Tất cả"Không có gì quý hơn Tự do,độc lập"
Vết thương đang lành,tay ta dần vá lấp
Xa xót đau thương:có người ra trận mãi chẳng vể

Tảng đá,gốc cây...còn khắc đậm lời thề :
"Đánh tan giặc,con sẽ về với mẹ"
Đã mấy chục năm hòa bình,nỗi đau càng vò xé
Nắm đất quê hương đã ủ ấm những bà mẹ quặn thắt ruột chờ con

Thế mà có những kẻ có chức,quyền chà đạp  cả nhân tâm
Bòn hút của dân trăm,ngàn tiền tỷ
Hiện nguyên hình mặt người,dạ quỷ
Bội nghĩa,phản tình ,vô đáy lòng tham

Lắm kẻ mang danh "đầy tớ của dân"
Bày ra đủ trò mưu gian,chước trá
Lò đã nóng rồi: Đảng không dung,Dân không tha...bọn gian tham,lèo lá
Thiêu cháy chúng đi trên giàn hỏa đoạn đầu đài

...Năm mươi năm,thấm di chúc của Người
Ta mở cửa giao thương với năm châu,bốn bể
Ta bạn với những ai"làm đẹp cho nhau,không lợi dụng nhau"...bất kể !
Gác lại hận thù,kết nối hướng tương lai

Di chúc của Người:nền tư tưởng lâu dài
Dựng xây trên vóc tầm"vì tự do,độc lập"
Soi sáng mãi tới mai sau cho toàn Dân tộc
Biểu tượng linh hồn,CỐT CÁCH VIỆT NAM !

Thái Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét