THƠ VỚI ĐỜI
Quờ mắt đâu cũng vấp phải thơ
Người hoài niệm xưa trở về ngọt chát
Kẻ gửi hồn vào đời thường đạm bạc
Có những vốc thơ đong đếm phận người
Đời và thơ, thơ với đời
Ràng buộc cả trăm năm duyên nợ
Khúc thẳng,khúc cong...bên bồi bên lở
Thơ tìm vần lựa tứ đến đa đoan
Rồi thì trải lòng :văn chương , thi phú đạo đàm
Cười không phải mua,khóc nào ai bán
Có nắng mưa, có đất trời chứng giám
Kiếp người như hoa lá mà thôi.!
Mượn tháng, vay năm cho sự đã rồi
Nhìn thế sự, nợ trần hoàn vay trả
Không khỏi chạnh lòng cuộc bể dâu ồn ã
Hồi chuông trái tim báo động luật thăng trầm
Cõi tạm trước sau sao khỏi lỗi lầm
Ai dám phó thác cho thơ cái điều không tưởng
Có bao giờ thơ cho đời sung sướng?!
Mặc cả làm chi cho tội nghiệp vần thơ !
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét