Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Gạn lắng tình đọng lại phía không nhau - Hạnh phúc mong manh

GẠN LẮNG TÌNH ĐỌNG LẠI PHÍA KHÔNG NHAU

Có nụ cười em bất chợt bỏ quên
Từ những tháng năm xa... êm đềm quá đỗi
Nụ cười trao cùng niềm tin tắt vội
Gió đổi mùa làm lỗi trái tim em

Em trở về với ngày ấy chưa quen
Người đàn ông đưa em vào nỗi nhớ
Người đàn ông giấu mình sau ô cửa
Cứ lặng thầm gom thương nhớ vào thơ

Em trở về với ngày ấy hoang sơ
Kỷ niệm cằn khô dỗi hờn chưa kịp ướt
Làn gió mỏng manh cuối trời như trôi ngược
Cuốn theo cùng điều ước thuở xa xôi

Em ngập ngừng vẽ lại chút son môi
Như tìm nét kiêu sa của một thời thiếu nữ
Cái thủa mà anh luôn nhắc điều đã cũ
“Mong mãi là một nửa của em thôi”

Em trở về tìm lại chút niềm vui
Còn sót lại nơi khung trời hoa mộng
Có không anh hay chỉ là ảo vọng
Gạn lắng tình... đọng lại phía không nhau!

                                            HXR

HẠNH PHÚC MONG MANH

Em chẳng buồn làm thơ nữa đâu anh
từng vần thơ buông mành em xếp vội
bởi nghẹn lòng nên phạm lỗi vu vơ

Dẫu biết rằng mình chẳng biết làm thơ
mà chỉ gói mộng mơ vào trang giấy
chia sẻ những vui buồn... chỉ có bấy nhiêu thôi

Nhưng anh đến rồi đi chẳng để lại một lời
chiều sóng sánh xô nghiêng trời thơ mộng
em hờn rồi... Anh có biết không anh?

Hạt ngọc buồn hoen mi ướt long lanh
trái tim nóng đâu dành trao em nữa
cà phê đắng chọn thơ tình dang dở
để giọt sầu lần nữa chọn mình em

Ánh đèn vàng hiu hắt chọn màn đêm
câu thơ nghiêng chọn tình em đơn lẻ
bờ vai chọn một vòng tay ôm nhẹ
mà lâu rồi người chọn để tìm quên

Bước chân trần in dấu lại phố quen
em lặng lẽ nghe con tim thổn thức
vần thơ cũ nhói đau nơi lồng ngực
xa nhau rồi... mình quên được không anh?

Hạnh phúc là
..........................làn khói
..........................................thật mong manh!
                                 
                               

                                  Hoa Xương Rồng



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét