Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017

THÁI GIANG: Chuyện bán trăng


CHUYỆN BÁN TRĂNG *

 Hàn Mặc Tử đã từng rao bán trăng
Giá bán bao nhiêu thì đủ
Tôi dám chắc có kẻ dư tiền mua mà nay vắng chủ
Không biết nhà thơ có giao lại ai không?

 Xin đốt nén nhang trước vong linh ông
Sống khôn, chết thiêng về đây chứng giám
Mặt đất bằng mà đồng tiền như nổi sóng
Vùi lương tâm những người quá tham lam.

 Thời ông rao bán trăng đã mấy ai tiền tỉ vàng ngàn?
Để dám hỏi mua trăng… chuyện đời không thể
Dân một cổ hai tròng, kiếp ngựa trâu nô lệ
Tiền cắc, tiền hào còn thiếu… nói chi vàng.

 Ngày nay những kẻ ăn cướp của dân để khoác áo giàu sang
Mua trăng chỉ là “chuyện nhỏ”
Không đổ mồ hôi mà có 4-5 nghìn tỉ
Chuyện Lý Thông – Thạch Sanh còn phải gọi “bậc thầy”.

 Hàn Mạc Tử ơi! Nếu người còn sống đến tháng năm này
Chắc gì còn trăng để gửi hồn thi sĩ
Chắc gì còn trăng cho chúng sinh nhân thế
Sao mà thương quá… trăng ơi! 
                              THÁI GIANG.               
     •      Thơ Hàn Mặc Tử: “Ai mua trăng tôi bán trăng cho".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét