MỘT CỰU CHIẾN BINH ĐẠP XÍCH LÔ
Sau chiến tranh, ông về đạp xích lô
Ngổn ngang đủ điều, trăm nỗi lo cuộc sống
Nhà dột nát, đêm nhìn trời cao rộng
Thấy cả trăng sao ...Thơ người lính ùa về
Bài thơ “cất vó” ông viết ở chân đê
Đêm quê mẹ như rồn vào hồn viết
Trung triêng bốn gọng vó , ông kéo lên con tôm, con tép
Vuột mất trăng sao...trả nước, trả trời
Nhiều đêm thức trắng với ao ngòi
Để sáng mai chưa rõ mặt người, đạp xích lô chưa bao giờ định hướng
Ba bánh xe , rát mặt đường , không đủ giờ bảo dưỡng
Thơ vẫn theo ông, như là khúc quân hành
Đời cho ông sau cuộc chiến tranh
Là vợ đảm và đàn con hiếu thảo
Tuổi tám mươi lũy tre làng xanh xanh bến đậu
Chiếc xích lô thành kỷ vật một thời
người cựu chiến binh lại “ cất vó” những bài thơ để đời
Góp sức nhỏ nhoi với quê nhà làng Đỏ
Nhân cách “linh cụ Hồ”vẫn là điểm tựa
Mai này , nỗi nhớ người xưa...
28A/17 Bình Đường 3, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét