Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2017

THÁI GIANG: Nỗi niềm


NỖI NIỀM
Giao du giữa chốn Sài Gòn
Bỗng  nghe câu ví thả hồn vào thơ
Bâng khuâng nửa tỉnh nửa mơ
Ngắn dài chân bước, ngu ngơ mỏi nhìn
Mẹ, cha rèn dũa đức tin
Bao nhiêu ghềnh thác nào quên nghĩa đời
Lắng trong tim, thuở đôi mươi
Tuổi cao nhìn lại, nét cười vẫn duyên
Hội làng gặp gỡ mấy phiên
Nào ai đổ lỗi nắng xiên, gió lào
Nào ai tính toán thấp cao

Đất lề, quê thói... vận vào cháu con
“Cuộc đời muôn nẻo” * chon von

“Tình quê bến đậu”* lắng hồn vào trong
Quê nhà nỗi nhớ niềm mong
Phố cao, nhà rộng vẫn không thay lòng
Sông dài, bồi lở… sâu, nông
Làng Dừa xanh mát nhờ công bãi, vườn
Đồng thơ như cũng xanh hơn
Sài Gòn tung cánh, bay hồn, thả mơ...

Thái Giang





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét