NẮNG VÀNG MIỀN
TRUNG
Em đâu biết nắng
Miền Trung vàng thế
Dẫu muộn màng tình
đến trễ trong nhau
Hạt mưa nào em trả lại mùa ngâu
Để vạt nắng tô đậm
màu nhung nhớ
Nghe đâu đó bóng
hoàng hôn gõ cửa
Trái tim nồng vẫn
bỏ ngỏ lời thương
Em lại mơ một giấc
mộng vô thường
Có trong nhau tình
vấn vương một thuở
Anh có biết bài thơ
tình dang dở
Vẫn ngọt ngào như
nỗi nhớ trong em
Cơn gió nào đánh
thức cả màn đêm
Câu thơ nghiêng rơi
bên thềm ký ức
Em nén lại nỗi đau
nơi lồng ngực
Đón nắng vàng em nhuộm cuộc tình xa
Em muốn tìm mình
của ngày ấy hôm qua
Mang yêu thương để
xóa nhòa cay đắng
Trái tim yêu một
mối tình thầm lặng
Đã xa rồi… xa lắm…
chẳng vì đâu
Xin đếm trả Người
từng ấy hạt mưa ngâu
Để mua lại chút
duyên thơ của ngày đầu gặp gỡ
Dẫu vẫn biết tình chỉ là ngọn gió
Thoảng qua đời một
nỗi nhớ không tên
Vẫn gom góp nắng
vàng gửi hết thảy cho em
Ta sẽ lại cùng nhau
hong khô miền ký ức!
13/5/2018
HT-HXR
Em gái xin gửi trang
thơ cùng lời cảm ơn chân thành nhất!
|
Thứ Tư, 16 tháng 5, 2018
HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Nắng vàng miền Trung
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét