NHỮNG MẢNH ĐỜI
Khó tìm được người nào lùn hơn chú bé
Đi bên lề đường,
mà như chú đang lăn
Cầm trên tay tập
vé số âm thầm
Chú mải miết như
chẳng bao giờ biết mỏi
Thức dậy khi mặt
trời chưa kịp gọi
Buổi trăng lên
chen phố, chẳng chịu về
Cộng những bước chân
ngắn tủn dọc vỉa hè
Đâu có nói ngoa,
chắc mấy vòng đất nước!
Gặp bé gái tật
nguyền nằm trên miếng ván, sao cầm lòng cho được
Trời mà chi chẳng
cho bé đôi chân!
Cánh tay guộc gầy
thế kia chống chọi với phong trần
Bầm dập đẩy mặt đường,
để tiến lên phía trước
Từng vòng lăn cỏn
con mang tiếng rao yếu ớt
Tay đẩy mặt đường,
vé số để vào đâu
Đành cài lên mái
tóc rối bù đầu
Vò nắng, xát mưa,
chẳng rõ màu gì nữa
Chú bé lùn xót xa,
xắn tay giúp đỡ
Kéo tấm ván lăn,
kéo theo một mảnh đời
Trong nắng, trong
mưa
bước chân ngắn, mảnh
ván hẹp
với trời rộng, đất
dài…
29.05.2018
Thái
Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét