MỘNG MƠ ĐÀ
LẠT
Có thể nào không
nhớ buổi này
Lên Đà Lạt, xứ
ngàn hoa níu khách
Chùm hoa nắng
tháng năm trong từng ngõ ngách
Người đi bên
nhau như nhẹ bước thềm trời
Em tủm tỉm cười,
hay hoa tủm tỉm cười
Mà ong bướm cùng
say, giang vờn đôi cánh mỏng
Nhịp thở con tim
dồn muôn đợt sóng
Ai chẳng đa tình
rồi cũng phải đa tình
Hồ Than Thở dưới
kia sao lại lặng thinh
Để thác Prem bớt
ồn ào… từng có
Như thể lời yêu
còn rụt rè, để ngỏ
Thách với đất trời
Đà Lạt đoán ra không?
Về đâu thế, cơn
gió thời gian mênh mông
Tôi muốn làm bức
tường ngăn gió giữa trời cao đất rộng
Ngăn hương nồng
nàn ngàn hoa Đà Lạt
Tặng khách thập
phương gặt giây phút mộng mơ!
11.05.2018
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét