BẾN ĐỢI
Mải miết đi, quên sợi bạc mái đầu
Chuyện tháng năm nghèo , bao giờ cũng nhớ
Quần áo cuối cấp ,mấy lần mẹ vá
Rét cong người se sắt đói giêng hai
Máy chục năm cứ ngỡ là dài
Thốt ngoảnh lại ,lèn đá xưa vẫn thế
Giòng sông chảy xuôi ,con đò vắt qua có nhiều chuyện kể
Như chuyện em và tôi, nhớ chuyến đò đầy mà nên nghĩa bén duyên
Bãi phù sa như chiếc gương biết thôi miên
Soi ỡm ờ màu xanh những trưa tháng chạp
Cải trổ ngồng hoa vàng điểm xuyết
Mới đẹp làm sao những đôi lứa đang yêu
Thuyền dọc, đò ngang chòng chành những câu Kiều
Tiễn nhiều người đi , có người không trở lại
Đế bến sông mang cái tên Bến Đợi
Tròn, khuyết vầng trăng thổn thức nôn nao.
28A/17 Bình đường 3, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét