QUA RỒI
Đã qua rồi trên sông vắng có đôi
Trách dòng nước làm bên bồi bên lở
Thời gian qua chẳng tan đi nỗi nhớ
Để thơ ta luôn mắc nợ suốt đời
Trách làm chi khi dòng nước chia đôi
Thuyền xa bến không một lời âu yếm
Con tim yêu cũng dần như tắt lịm
Thuyền trôi sông thì hiếm ngược quay về
Dòng sông xưa đang cuộn chảy não nề
Bến sông cũ giờ bốn bề cát trắng
Ta chùng mình với suy tư thầm lặng
Trong chiều buông ôm giọt nắng cuối chiều
Với một thời từng yêu nhớ bao nhiêu
Nay còn lại những điều mông lung quá
Chuyện tình thơ nhạt nhòa không có lạ
Chẳng còn vương… như cũng đã vô tình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét