TẠC DẠ GHI LÒNG
Nhớ những năm rừng sâu rét đậm
Chiến trường xa trầm ngẫm nhớ thương
Những chiều nỗi nhớ vấn vương
Vần thơ con viết con thương mẹ nhiều
Rừng trút lá càng thêm thấm thía
Thương mẹ hiền nặng nghĩa thâm sâu
Ngày đêm con cứ nguyện cầu
Được về cùng mẹ dãi dầu nắng mưa
Cuộc đời mẹ một thời vất vả
Vì mưu sinh tất cả vì con
Chăm sóc nuôi nấng vuông tròn
Con vào quân ngũ mẹ còn dõi theo
Cuộc đời mẹ triền miên lo lắng
Mấy chục năm con vắng quê nhà
Thương con bao nỗi xót xa
Nghỉ hưu tóc bạc… mẹ già vẫn lo
Con muốn được quay về thơ trẻ
Được sà vào lòng mẹ chiều hôm
Nghe ru ấm áp tâm hồn
Đong đưa con ngủ trưa nồm hanh hao
Công ơn mẹ như trời như bể
Nghĩa sinh thành đâu đễ nào phai
Mẹ là sao sáng đêm dài
Làm ra ánh sáng sâu dày đời con
Ngày của mẹ con chẳng tặng hoa
Chỉ dòng thơ ngắn thiết tha ân tình
Dạ thầm biển lễ nghĩa tình
Con xin tạc dạ, tạc hình thái sơn
Lê Thắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét