Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

NGUYỄN TRỌNG QUÍ: Mắt của người xưa.


         MẮT CỦA NGÀY XƯA

Vẫn là em của ngày xưa
Đôi mắt như cười như nói
Và vẫn thế cứ xa vời vợi
Cho tôi buồn thương mãi thuở đầu xanh

Em cứ nhìn long lanh...long lanh...
Như hờn dỗi với bao hoài niệm
Trong sâu thẳm lòng tôi hối tiếc
Một thời khao khát mê say.

Hương ngày xưa như vẫn còn đây
Tiếng cười ngày xưa như còn đọng lại
Và ánh mắt của ngày xưa ấy
Mãi còn đốt cháy thơ tôi!

               Nguyễn Trọng Qúi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét