CÕI NHÂN GIAN
Chưa hề gặp , chỉ biết mà thôi
Cái quen như hạt phù sa ở lại
Se sắt những buổi chiều xa ngái
Con chim nào lẻ bạn , hót chênh chao
Có con sông nào chở hết nỗi khát
khao
Xin trời chỉ giùm để người đời gửi gắm
Mặt sông cồn cào nên đáy sông chẳng
thể nào thầm lặng
Con cá ngược dòng đỏ mắt bởi ngóng trông
Ruộng gặt rồi trơ gốc rạ trên đồng
Bám chặt đất cho mùa sau thêm tốt
Nghe hạt mùa sau tách mầm thưa thốt
Biết đâu mùa sau gặp lại bội mùa xưa
Khát khao tách mầm , âu là những giao thừa
Sông chìm nổi , đem phù sa đắp vào nỗi nhớ
Nghe tiếng ầu ơ từ trong vạn thuở
Vọng về hồn người chiếc cầu bắc qua cõi nhân gian…
13.5.2017
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét