DÒNG SUỐI QUÊ
Đêm qua trong giấc mơ
Tôi gặp lại con suối quê , tôi xa đến hơn nửa vòng thế kỷ
Nơi tuổi học trò những ngày hè sao gần gũi thế
Suối Mang Chàm* trong vắt chạm hồn đáy tuổi thơ
Suối cần cù cho nước mát ruộng bậc thang bất kể mùa nắng, mưa
Đọng lại ký ức người ra đi và người ở lại
Nỗi nhớ quắt quay cái thời xa ngái
Từng vốc nước suối ngàn , mát dạ tận hôm nay
Chắc gì người quê ai cũng nhận ra được điều này
Bởi quen quá nên cảm xúc dần dà thường quá
Người ra đi trăm suối, ngàn sông :tôi là khách lạ
Chỉ có trong lòng dòng suối đẹp : Mang Chàm ơi
Tạm biệt nhau bên suối có tảng đá quen ngồi ...
Mỗi đứa mỗi phương giờ còn trong kỷ niệm
Từng giọt nước chắt từ rừng, ngàn đời tùng tiệm
Nuôi ruộng bậc thang no lúa mùa nối mùa
Dòng suối Mang Chàm mấy ngàn năm trong mát,nên thơ
Ghi nét nhớ vào nỗi niềm tôi đứa con xa rừng núi
Giữa phố phường bỗng dưng tôi nghĩ về nguồn cội
Lại hiện lên dòng suối quê hương
Dòng suối Mang Chàm dòng suối mát yêu thương ...
29/9/2007
Thái Giang
BìnhĐường 3, An Bình Dĩ An Bình Dương