KHẮC KHOẢI TÌNH XUÂN
Thêm một lần Đông
lặng lẽ trôi qua
Em ru mãi thật thà vào dối trá
Để lại bước bên anh giữa dòng đời nghiêng ngả
Uốn cong cả con đường để lối lạ thành quen
Đã lâu rồi em tìm chốn bình yên
Rong ruổi mãi như thuyền không bến đỗ
Đừng nói với em khi xa rồi anh mới nhớ
Bởi lúc còn nhau anh để lỡ cung đàn
Em đã chẳng yêu ai trong tiếng nấc vội vàng
Nên tự giết con tim trong muôn vàn gian dối
Trời lập đông gió giao mùa chợt hỏi:
Em buồn gì sao không nói tôi nghe?
Em ngỡ ngàng vừa chợt tỉnh cơn mê
Nỗi cô đơn chẳng vụng về che giấu
Nụ cười rơi theo nắng chiều hiền hậu
Em lại để thơ buồn làm ướt giậu mồng tơi
Đông về rồi mang nỗi nhớ chơi vơi
Cái lạnh giá xuyên qua lời hò hẹn
Em lại ước tình yêu như ngọn nến
Cháy hết mình trọn vẹn đến kiếp sau
Rồi một ngày tim bỗng thấy nhói đau
Khi mùa đông đã đổi màu thương nhớ
Chia nửa tình em làm tim ai vụn vỡ
Nên thơ tình lại dang dở từng câu
Đông tàn rồi khắc khoải chẳng vì đâu
Em đón xuân sang như lần đầu hò hẹn
Để em say giấc mơ nào đang chín
Để cùng Người nâng cạn chén Tình Xuân!
30/12/2017
HT-HXR
Em gái xin chúc các anh mùa xuân mới với thậtnhiều niềm vui - sức khỏe và hạnh phúc ạ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét