Nồi với vung …!
Nồi với vung…
Nếu có thế thì đâu có chuyện đáng nói
Cái tượng hình không thể gì sánh nổi
Làng quê tôi : như nồi
Bầu trời: như một chiếc vung
Là mùi vị , sắc màu, âm thanh ,là chất…
Kể mãi khôn cùng
Xứ sở ấy một vùng sơn cước
Cùng đồi chè,đồng xanh và xóm làng , sông nước
Mở cửa ra là thấy biếc núi, xanh lèn
Chẳng biết từ thời nào ai khai nghiệp từ xứ lạ hóa đất quen
Để có hôm nay thăng trầm một vùng địa linh nhân kiệt
Những hậu duệ trong hành trình mải miết …
Bộ đội, nông dân, bác sỹ, nhà thơ , nhà giáo, luật sư …
Như “Nồi với vung”là hình tượng quê tôi …không biết ai đã nói tự bao giờ
Mà thân thiết tựa ca dao , câu hò, điệu ví …
Mấy mươi năm ngắn, dài bước đời nối hai bờ thế kỷ
Có những sợi tóc xanh không nỡ bạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét