GIÓ GỌI - HOA MỜI
Hoa chào thi sĩ mải bôn ba
Đào thắm quỳnh thơm chớ bỏ qua
Ngày ấy tạc thù miền gió cát
Đêm nay mộng tưởng chốn sương sa
Còn mơ đường cũ cầu Ô Thước?
Có nhớ lối xưa giải Nguyệt Hà ?
Gío gọi - hoa mời chàng lãng tử
Đông sang, về dạo khúc tình ca!
Lương Thị Liễu.
Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017
DT: Nhận thơ bạn
NHẬN THƠ BẠN
Nhận được thơ người, dạ ngẩn ngơ
" Con tằm đến thác vẫn vương tơ"
Dẫu không hò hẹn không duyên nợ
Cũng vẫn vấn vương chút đợi chờ
Thơ chắp cánh, say sưa ý rượu
Rượu nghiêng bình, choáng váng men thơ
Đã từng cát bụi dày vai áo
Kỳ ngộ tri âm , chuyện chẳng ngờ.
DT.
Nhận được thơ người, dạ ngẩn ngơ
" Con tằm đến thác vẫn vương tơ"
Dẫu không hò hẹn không duyên nợ
Cũng vẫn vấn vương chút đợi chờ
Thơ chắp cánh, say sưa ý rượu
Rượu nghiêng bình, choáng váng men thơ
Đã từng cát bụi dày vai áo
Kỳ ngộ tri âm , chuyện chẳng ngờ.
DT.
NGUYỄN QUANG HUỲNH: Kẻ về
KẺ
VỀ
29/11/2017
(Họa bài thơ " Người đi" của nhà thơ Đặng Vương Hưng)
Mưa đông , trời vắng cánh
chim
Bạn biền biệt bạn, dõi
tìm nôn nao?
Tết Nô En tự hồi nào
Mà nghe như thể bạn vào
chiều nay
Người đâu vừa uống đã
say
Chén mời chưa cạn mới
hay...uống hờ
Thực rồi tưởng vẫn còn
mơ
Đợi lâu quá, ngỡ bến
chờ thuyền không
Lở bồi, bồi lở dòng
sông
Gió se sắt gió,ngày đông
bời bời
Đêm Nô En lạnh quá trời
Kẻ về gặp bạn thấy đời
ấm hơn .
Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An
Bình, Dĩ An, Bình Dương
DĐ01229482775 -0993880255
Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017
NGUYỄN QUANG HUỲNH: Bếp xưa
BẾP XƯA
Bếp xưa chỗ mẹ từng ngồi
Que cời tro rạ ,đun nồi khoai lang
Tháng ba nạn đói cả làng
Có nồi khoai luộc là sang lắm rồi
Bếp nhà còn, mẹ về trời
Về không thấy mẹ …bồi hồi lòng đau
Nào ai có đánh mình đâu
Cay cay khóe mắt, hằn sâu một thời
Bếp còn hơi ấm tay người…
Lòng con lạnh lẽo
Mẹ ơi nhói
lòng./.
Nguyễn Quang Huỳnh
DĐ01229482775
|
THÁI GIANG: Gieo
GIEO
Trời gieo hạt nắng xuống
thềm
Hạt mưa xuống ruộng,
hạt đêm xuống ngày
Gieo men tình cho
đời say
Gieo xuân ấm áp,
vườn đầy sắc xuân
Tiếng khèn gieo
khúc ái ân
Gọi em xuống chợ,
gieo vần thơ vui
Trầu têm gieo biếc
lòng cơi
Là đầu câu chuyện
để người bén duyên
Ai gieo hạt nhớ
không tên
Vào trong mộng ước,
khó quên hỡi người
Để ta gìn suốt cuộc
đời
Đêm,
ngày,
mưa,
nắng,
khóc,
cười,
buồn,
vui!
27/11/2017
Thái Giang
Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017
NGUYỄN QUANG HUỲNH: Đổi sắc thay màu
ĐỔI SẮC THAY MÀU
Gió Bình Châu muôn đời vẫn thổi
Làm mát lòng bao du khách tới chơi
Nước Bình Châu tắm gội bao người
Bệnh tật đẩy lui cuộc đời phơi phới
Suối Bình Châu mời anh chị tới
Tắm gội xong rồi hưởng ngọn gió Bình Châu
Gió miên man thầm thì muốn nói
Rừng núi âm u đang đổi sắc thay màu
Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
ĐT083:8966755
LÊ THẮNG: Hạnh phúc bến bờ
HẠNH PHÚC BẾN BỜ
Gió bấc về báo hiệu chớm sang đông
Mưa phảng phất trời đông thêm
lạnh cóng
Những khát khao trong mùa
đông cháy bỏng
Làm thỏa lòng những năm tháng
cách xa
Kỷ niệm buồn theo năm tháng
phôi pha
Khi lời thương dạt dào từ ánh
mắt
Ấm nụ hôn nồng vai kề vai
siết chặt
Hạnh phúc dâng trào phó mặc
với thời gian
Em vẫn là em với tình cảm
chứa chan
Yêu say đắm luôn nồng nàn
khao khát
Ước nguyện yêu thương như
suối nguồn dào dạt
Nhung nhớ đong đầy… bát ngát trời
quê
Từ độ xa em…day dứt nặng nề
Thơ anh viết đâu nào hề xao
xuyến
Như con thuyền hững hờ trôi
về biển
Tình cảm dụm dành… đành tiễn
xa khơi
Đông đến vui sao bút trao lời
Ước mộng giao thề đặng núi đôi
Mong đừng hờ hững vời đông trước
Mộng cũ phất phơ
mãi biếc chồi.
Một chút hương từ nơi ấy xa
xôi
Gõ cửa trái tim nơi anh xao
xuyến
Thôi thúc con tim nỗi niềm
lưu luyến
Đã đong đầy cho một chuyến đi xa
Tình yêu hỡi vượt qua trời
băng giá
Càng yêu hơn cây mọc chồi
trên đá
Đủ ấm lòng dẫu nơi ấy rất xa
Thời
gian ơi xin đừng có nhạt nhòa
Trời
chớm đông cây thay lá đổi màu
Như
minh chứng tình trước sau hai đứa
Tình
trao nhau thời gian không nhiều nữa
Trái
tim yêu không lần lựa ít nhiều
Anh
gói nhiều nhung nhớ tới thơ yêu
Tình
em đến trao anh… điều hạnh phúc
Những
ước ao như sóng trào thúc dục
Cuộn
vào anh niềm hạnh phúc bến bờ.
Lê
Thắng
|
LÊ QUỐC THỌ - ĐINH HÀ TRIỀU: Chiều
Chiều tà,đứng trên bến sông có nhiều kỷ niệm trong cảnh sắc gợi tình, tg đã ứng tác bài thơ:
CHIỀU
Chiều tà ráng đỏ ửng trời tây
Cao vút từng không cánh nhạn bay
Rặng núi xanh lam làn khói tỏa
Dòng sông tím biếc chuyến đò đầy
Kìa ai cười nụ trong hư ảo
Khiến kẻ thương thầm giữa nước mây
Cảnh ấy - tình này, ai thấu tỏ
Ai còn lưu luyến cảnh chiều nay ?
Lê Quốc Thọ.
Đọc bài thơ, nhà thơ nhà giáo Đinh Hà Triều chủ biên
chuyên mục Đường thi xướng họa trang VANTHOVIET.COM
có bài họa nguyên vận:
Nửa đời Nam Bắc chí Đông Tây
Giấc mộng ngày xanh vút cánh bay
Sự nghiệp đã đành như vuột mất
Phong sương sao lại cứ giăng đầy
Quyết không làm kẻ ham trăng gió
Mà vẫn gặp người giỡn nước mây
Khó ngỏ cùng ai lời thiết thạch
Nên lòng hoang hoải cả chiều nay.
Đinh Hà Triều
THÁI GIANG: Gío với sóng.
BBT: Với bài thơ " Gío với sóng", tác giả Thái Giang, hội viên Câu lạc bộ Thơ Xứ Dừa, đã có tròn 100 bài thơ đăng trên trang CLBTHOXUDUA.BLOGSPOT.COM. Nhân dịp này, BBT chúc tác giả ngày ngày được đón nhận nhiều niềm vui hạnh phúc và có nhiều tác phẩm thơ liên tục đăng trên trang.
GIÓ VỚI SÓNG
Gió như con sóng vỗ bờ
Gió mênh mang gió ; ai chờ gió đâu
Sóng xô sóng…đến bạc đầu
Đổ về bờ cát, nói câu hẹn thề
Gió đùa sóng lúa chân đê
Mơn man, thủ thỉ lối về… nhà ai
Nửa đời muôn nẻo rộng dài
Gió ngang, sóng dọc oằn vai gánh gồng
Thái Giang
28A/17 Bình Đường 3, An Bình Dĩ An,Bình Dương
Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2017
LÊ QUỐC THỌ - ĐINH HÀ TRIỀU: Chuyện tình thơ
CHUYỆN TÌNH THƠ:
Năm 2012, tg Lê Quốc Thọ trình làng tập thơ " TÌNH ĐỜI MÊNH MÔNG", và có kính biếu nhà giáo Đinh Hà Triều, phụ trách chuyên trang Thơ Đường luật trang Web VANTHOVIET.COM. Sau khi đọc, Anh có bài thơ:
CẢM NHẬN " TÌNH ĐỜI MÊNH MÔNG"
( Đọc tập thơ " Tình đời mênh mông" )
Huynh quý, huynh yêu, huynh tặng thơ
Lẽ đâu lòng đệ dám ơ hờ
Bài hay thật thỏa lòng tin cậy
Chữ đắt thêm vui dạ dõi chờ
Xướng họa giao lưu huynh đã trải
Thẩm bình tương ngộ đệ hằng mơ
Nhâm Thìn " Bước tiếp" niềm tin vững
Vun đắp " Tình thơ" kết mối thơ.
Đinh Hà Triều.
* " Bước tiếp", " Tình thơ" là 2 bài thơ trong tập thơ TĐMM.
Nhân được bài thơ trên, tg Lê Quốc Thọ họa nguyên vận như sau:
ĐÂU DÁM HỮNG HỜ
Cảm ơn Anh đã tặng tôi thơ
Phúc đáp tôi đâu dám hững hờ
Học vấn uyên thâm mong tựa cậy
Trí nhân quảng đại vẫn trông chờ
Khơi trong gạn đục từng thi phẩm
Điểm sáng tô hồng mỗi ước mơ
Thi tập " Tình đời ..." càng trọn vẹn
" ...mênh mông" bốn biển một Tình thơ.
Lê Quốc Thọ, họa.
Nhận được bài họa trên, Anh Đinh Hà Triều có hồi âm:
" Em đã nhận được bài thơ họa của huynh. Bài họa thật sắc sảo, ý vị,
chững chạc vô cùng. Em thấy chính sự chỉnh chu trong vần, luật, điệu
là vẻ đẹp bền vững của thơ Đường luật. Thơ đúng niêm luật mà vẫn tự nhiên
như lời buột miệng nói ra, đó là phẩm chất của bài thơ hay. Huynh có đồng ý như vậy không..."
Năm 2012, tg Lê Quốc Thọ trình làng tập thơ " TÌNH ĐỜI MÊNH MÔNG", và có kính biếu nhà giáo Đinh Hà Triều, phụ trách chuyên trang Thơ Đường luật trang Web VANTHOVIET.COM. Sau khi đọc, Anh có bài thơ:
CẢM NHẬN " TÌNH ĐỜI MÊNH MÔNG"
( Đọc tập thơ " Tình đời mênh mông" )
Huynh quý, huynh yêu, huynh tặng thơ
Lẽ đâu lòng đệ dám ơ hờ
Bài hay thật thỏa lòng tin cậy
Chữ đắt thêm vui dạ dõi chờ
Xướng họa giao lưu huynh đã trải
Thẩm bình tương ngộ đệ hằng mơ
Nhâm Thìn " Bước tiếp" niềm tin vững
Vun đắp " Tình thơ" kết mối thơ.
Đinh Hà Triều.
* " Bước tiếp", " Tình thơ" là 2 bài thơ trong tập thơ TĐMM.
Nhân được bài thơ trên, tg Lê Quốc Thọ họa nguyên vận như sau:
ĐÂU DÁM HỮNG HỜ
Cảm ơn Anh đã tặng tôi thơ
Phúc đáp tôi đâu dám hững hờ
Học vấn uyên thâm mong tựa cậy
Trí nhân quảng đại vẫn trông chờ
Khơi trong gạn đục từng thi phẩm
Điểm sáng tô hồng mỗi ước mơ
Thi tập " Tình đời ..." càng trọn vẹn
" ...mênh mông" bốn biển một Tình thơ.
Lê Quốc Thọ, họa.
Nhận được bài họa trên, Anh Đinh Hà Triều có hồi âm:
" Em đã nhận được bài thơ họa của huynh. Bài họa thật sắc sảo, ý vị,
chững chạc vô cùng. Em thấy chính sự chỉnh chu trong vần, luật, điệu
là vẻ đẹp bền vững của thơ Đường luật. Thơ đúng niêm luật mà vẫn tự nhiên
như lời buột miệng nói ra, đó là phẩm chất của bài thơ hay. Huynh có đồng ý như vậy không..."
Thứ Bảy, 25 tháng 11, 2017
NGUYỄN GIA KHANH: Hoàng hôn - LÊ QUỐC THỌ: Đường đời
Khanh Nguyễn Gia đã chia sẻ bài đăng trên blog của bạn trên Google+
Xin góp với thi huynh bài họa:
HOÀNG HÔN
( họa bài " Đường đời " của tg Tho Le Quoc )
Tử sinh ai cũng một lần qua
Hoa thắm rồi phai-Trẻ lại già
Dặm thế chưa nguôi cơn huyễn hoặc
Đường trần đã mỏi bước bôn ba
Tàn hơi vẫn ngóng mùa sum họp
Ngả bóng còn in nỗi xót xa
Chầm chậm trời tây vầng nhật lạc
Hôn hoàng đã tím mộng lòng ta.
Nguyễn Gia Khanh
ĐƯỜNG ĐỜI
Đường đời ai chẳng đã đi qua
Chập chững rồi đi đến tuổi già
Mừng hội dòng đời đầy lợi lạc
Lo thời vận thế gặp phong ba
Lên cao những tưởng hơn người mãi
Xuống thấp nào ngờ kém bạn xa
Đến đỉnh còn đi, đi xuống dốc
Đường đời về đích biết người - ta
Lê Quốc Thọ
Hoa thắm rồi phai-Trẻ lại già
Dặm thế chưa nguôi cơn huyễn hoặc
Đường trần đã mỏi bước bôn ba
Tàn hơi vẫn ngóng mùa sum họp
Ngả bóng còn in nỗi xót xa
Chầm chậm trời tây vầng nhật lạc
Hôn hoàng đã tím mộng lòng ta.
Nguyễn Gia Khanh
ĐƯỜNG ĐỜI
Đường đời ai chẳng đã đi qua
Chập chững rồi đi đến tuổi già
Mừng hội dòng đời đầy lợi lạc
Lo thời vận thế gặp phong ba
Lên cao những tưởng hơn người mãi
Xuống thấp nào ngờ kém bạn xa
Đến đỉnh còn đi, đi xuống dốc
Đường đời về đích biết người - ta
Lê Quốc Thọ
THÁI GIANG: Đoạn trường.
ĐOẠN TRƯỜNG
Con sông nào chẳng phải theo
dòng chảy
Con người nào chẳng cõi tạm
thế gian
Cổ thụ đầu thôn, truyền kiếp
một gốc bàng
Để cột mốc đi, về bao nhiêu là bước
Biết thế nào là thua, hiểu
thế nào là được
Ngắm nhân gian: bồi lở, đục trong
Xẻ đôi quê mình trách nhiệm
của dòng sông
Thân cát đằng khói hương,
leo tận trời chẳng thấy
Nồng cái bắt tay, trái tim
vui là vậy
Giã biệt không lời, buôn buốt
nỗi đau
Nhớ và thương… ảo ảnh mãi
không màu
Rách một khoảng trời, tìm
đâu hơi ấm
Lịch vạn niên, thời gian
trôi thật chậm
Giấc mộng xa rồi có ai hiểu
lòng ta
Những điều rất gần mà ngỡ là
thật xa
Như thỏ vờn trăng, càng
khuya càng buồn vậy
Cắm vào bình một bông hoa mà
rất khó thấy
Thoang thoảng mùi bồ kết chẳng
gặp em
Sấp ngửa sự đời nhớ nhớ quên
quên
Thương gạch nối giao thừa, nặng
đông xuân ở đó
Cửa nhà ai, khuya rồi vẫn để
ngỏ
Ngọn gió nào qua cũng đồn
đoán có anh không
Ngỡ như người về đi nhè nhẹ…
lại ngừng
Chuyện cổ tích giữa đời thường,
em nhé
Nhón chân hái bông hồng, sợ
gai… chạm khẽ
Bình minh rồi, chim vụt hướng
chân mây.
25/11/2017
Thái Giang
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)