HẠNH PHÚC BẾN BỜ
Gió bấc về báo hiệu chớm sang đông
Mưa phảng phất trời đông thêm
lạnh cóng
Những khát khao trong mùa
đông cháy bỏng
Làm thỏa lòng những năm tháng
cách xa
Kỷ niệm buồn theo năm tháng
phôi pha
Khi lời thương dạt dào từ ánh
mắt
Ấm nụ hôn nồng vai kề vai
siết chặt
Hạnh phúc dâng trào phó mặc
với thời gian
Em vẫn là em với tình cảm
chứa chan
Yêu say đắm luôn nồng nàn
khao khát
Ước nguyện yêu thương như
suối nguồn dào dạt
Nhung nhớ đong đầy… bát ngát trời
quê
Từ độ xa em…day dứt nặng nề
Thơ anh viết đâu nào hề xao
xuyến
Như con thuyền hững hờ trôi
về biển
Tình cảm dụm dành… đành tiễn
xa khơi
Đông đến vui sao bút trao lời
Ước mộng giao thề đặng núi đôi
Mong đừng hờ hững vời đông trước
Mộng cũ phất phơ
mãi biếc chồi.
Một chút hương từ nơi ấy xa
xôi
Gõ cửa trái tim nơi anh xao
xuyến
Thôi thúc con tim nỗi niềm
lưu luyến
Đã đong đầy cho một chuyến đi xa
Tình yêu hỡi vượt qua trời
băng giá
Càng yêu hơn cây mọc chồi
trên đá
Đủ ấm lòng dẫu nơi ấy rất xa
Thời
gian ơi xin đừng có nhạt nhòa
Trời
chớm đông cây thay lá đổi màu
Như
minh chứng tình trước sau hai đứa
Tình
trao nhau thời gian không nhiều nữa
Trái
tim yêu không lần lựa ít nhiều
Anh
gói nhiều nhung nhớ tới thơ yêu
Tình
em đến trao anh… điều hạnh phúc
Những
ước ao như sóng trào thúc dục
Cuộn
vào anh niềm hạnh phúc bến bờ.
Lê
Thắng
|
Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017
LÊ THẮNG: Hạnh phúc bến bờ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét