TÌNH LÀNG
Với làng: ai cạn tình xưa
Với ai: làng vẫn đợi, chờ, yêu, thân
Nhớ thời đông đến thiếu chăn
Rơm mùa ấm, vợi khó khăn xóm nghèo
Hạt cơm “cõng sắn” vượt đèo
Bờ đê rau má chiều theo ý người
Cho ta đi tiếp cuộc đời
Nẻo ngang lối dọc, đất trời từng qua
Làng vẫn thế, càng mặn mà
Như câu lục bát sâu xa tình làng.
Thái Giang
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét