TẠM BIỆT MÙA THU
Anh thân yêu!
Cho em gọi anh như ngày xưa lần cuối Ngày ấy đã xa rồi... xa lắm phải không anh? Giọt lệ thầm rơi bên mái tóc xanh
Đường cỏ úa một ngày anh không đến
Chuyện trăm năm hai ta đành lỗi hẹn
Ánh trăng mờ hiu hắt bến sông quê
Hạnh phúc còn đi lạc cuối cơn mê
Để cay đắng cứ nghiêng về một phía
Có phải tại em nên thu buồn đến thế
Có phải ngọt ngào lại đến trễ không anh
Cuối thu rồi cơn gió lạ mong manh
Se sắt lạnh xuyên qua mành tê tái
Em đâu biết khi mùa đông trở lại
Có nhuộm vàng màu hoa cải ven sông?
Thôi hãy cứ để em mượn cuốn “Tắt lửa lòng”
Thêm lần nữa ru vầng trăng say ngủ
Tiếng gọi anh từ mùa đông năm cũ
Tuy vẫn nghẹn ngào nhưng em hứa sẽ tìm quên!
Hoa trái mùa vẫn đỏ thắm cánh mộc miên
Như thầm gửi một nỗi niềm xa vắng
Bởi em là “một ngôi sao trưa nắng”
Nên sẽ chỉ sáng bừng trong thầm lặng thế thôi!
Đông đã đến rồi... Tạm biệt nhé Thu ơi!
04/11/2017
HT-HXR
Em
gái mong rằng vạt nắng cuối chiều thu sẽ còn giữ mãi những
yêu thương nồng thắm và vừa đủ dịu dàng để sưởi ấm cả mùa
đông!
|
Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2017
HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Tạm biệt mùa thu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét