Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017
NGUYỄN TRỌNG QUÝ: Trên đồi -- Ai ngỡ
TRÊN ĐỒI
Vừa thấy lộc non mắt vuốt ve
Miệng nhai ngấu nghiến tiếng be be
Dáng trông trâng tráo chừng ưng ghẹ
Chân nhảy tâng tâng vẻ muốn kè
Bụng phượn ngông nghênh mồm bập bẹ
Mặt trông hỡm hĩnh điệu xăng xe
Đất quê màu mỡ trời trong đẹp
Nhảy nhót trên đồi mấy chú dê.
Nguyễn Trọng Qúy.
AI NGỠ...
Chênh chếch trăng buồn dọi mé song
Chút tình chắp nối mãi chưa xong
Tưởng rằng cánh nhạn vờn theo gió
Ai ngỡ thuyền ai đã ngược dòng...!
Nguyễn Trọng Qúy.
Thứ Năm, 29 tháng 6, 2017
NGUYỄN QUANG HUỲNH: Của ngon vật lạ...
CỦA NGON VẬT LẠ..
Đi sang ông bạn Thái Giang
Ông cho trái mướp Thái Lan vác về
Ai trông thấy, cũng đều mê
Mướp chi mà nó dài ghê thế này ?
Công lao vun xới bao ngày
Bón phân , tưới nước đan dây, bắc giàn
Mướp leo ra trái mê man
Trái dài, trái mập như đàn ngỗng con
Mướp nhà vừa sạch, vừa ròn
Nấu, xào đủ kiểu đều ngon lạ kỳ
Vợ chồng cô, chú mấy khi
Bạn thơ vừa tới ông thì hái cho
Của ngon hưởng chút thơm tho
Về nhà bạn nhớ làm thơ tặng mình
29/6/2017
Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
DĐ01229482775
Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017
NGUYỄN QUANG HUỲNH: Còn đâu chỗ cò ?!
CÒN ĐÂU CHỖ CÒ?!
Xưa cò tối đậu bờ tre
Nay tre chặt hết cò về nơi đâu
Nhà cao lấn hết ruộng màu
Ao hồ lấp cả, tép sâu hết rồi
Thẫn thờ tìm kiếm moị nơi
Còn đâu cá tép cò xơi hỡi cò
Đồng xưa, nay nổi nhà to
Không nơi hạ cánh, thương cò về đâu!?
Cò buồn trở lại rừng sâu
Than ôi!
lâm tặc phá nhầu như tương
Bọn đào vàng, chúng nhiễu nhương
Đào hầm, khoét núi cũng phuờng tặc lâm
Kêu trời cò khóc âm thầm
Mong ai… xét lại lương tâm
Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
ĐT08:38966755 DĐ01229482775
Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017
THÁI GIANG: Aỏ ảnh
ẢO ẢNH
Hãy lắng lòng qua giây phút tình cờ
Cái hư, thực… len vào trong ảo ảnh
Biết mặc ấm, chẳng bao giờ thấy lạnh
Chẳng có sự vô tình nào vuột tay,
tự trôi xa
Qua khứ định hình được tháng ngày
qua
Nông nổi chỉ dành riêng phút giây
khờ khạo
Tự thú trước bình minh con tim lỗi
đạo
Đáy mắt còn Đời, hai Thái cực Em –
Anh!
Có thể lắm, trước vô thường mình cảm
thấy mong manh
Càng băn khoăn trong dòng đời dâu
bể
Nợ cõi người, nợ gió trăng Thời thế
Vã mồ hôi nghe dồn nhịp con tim…
Sóng trên mặt sông, lặn phía dưới
nào được bình yên
Một trận cuồng phong đảo điên mùa
hoa trái
Tạo hóa luân hồi sẽ là còn mãi
Ảo vọng nổi chìm, trả về thuở ban
sơ
Khi
con tim trót lầm lỗi, dại khờ
Hãy
coi chừng kiếp hoa trong vòng tay che chở
Mị
Châu xưa tìm bờ vai để dựa
Trọng
Thủy cũng là nạn nhân…lẽ nào lừa dối phái trâm anh?
Chua
lắm, chát nhiều đã hóa thành quen
Quả
đất cứ quay, vòng đời số phận?
Cái
cần thì không, cái không cần thì có
Hỏi
trời. hỏi đất… ngao ngán đến chông chênh
Ngửa
lòng bàn tay, thấy mình thật lạ
Vốc
nắng mưa lên chảy vuột qua mau
Nhập
nhòa ký ức, sao vội quên nhau
Ra
bến Sông Đời gột rửa nông nổi, ngu ngơ, thời quá khứ./.
Thái Giang
Bình Dương, 27/3/2017
ĐT:
0903647713
THÁI GIANG: Lịch sử sang trang
LỊCH SỬ SANG TRANG
Đến thăm Chùa Tháp - Đất Thiêng
Mấy ngàn năm vẫn vẹn nguyên cõi bờ
Việt nam bè bạn xa xưa
Qua bom đạn, đến bây giờ: anh em
Chung dòng sông, chung nỗi niềm
Gạo thơm chung hạt,giầu thêm nghĩa tình
Thân quen như giữa quê mình
Hương sen ngan ngát...hôi sinh dưới trời
Đau nhiều, thương chẳng thể vơi
Giữ đất nước bạn: chúng tôi góp phần
Câu thơ vui dệt nên vần
Bốn mươi năm đón người thân trở về
Đến đây như thể là quê
Luyến lưu chẳng muốn ra về, người ơi!.
28A/17 Bình Đường 3, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
DĐ0903647713
|
Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017
HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Huyền thoại một tình yêu
HUYỀN THOẠI MỘT TÌNH YÊU
Em biết anh ngẫu nhiên qua giây phút tình cờ
Thoảng như gió, và hững hờ như ảo ảnh
Trời buốt giá, màn đêm buông se lạnh
Bởi gió đã vô tình mang ảo ảnh trôi xa…
Thoảng như gió, và hững hờ như ảo ảnh
Trời buốt giá, màn đêm buông se lạnh
Bởi gió đã vô tình mang ảo ảnh trôi xa…
Có phải chăng ký ức của hôm qua
Đã trót lỡ vương chút tình khờ khạo
Xin tha thứ vì con tim lỗi đạo
Chẳng thể nào mang hạnh phúc bên anh!
Đã trót lỡ vương chút tình khờ khạo
Xin tha thứ vì con tim lỗi đạo
Chẳng thể nào mang hạnh phúc bên anh!
Bởi phận mình bé nhỏ thật mong manh
Bèo bọt quá, trách chi đời dâu bể!
Dẫu có trách thì biển xanh vẫn thế
Vẫn vô tình mang muối mặn về tim…
Bèo bọt quá, trách chi đời dâu bể!
Dẫu có trách thì biển xanh vẫn thế
Vẫn vô tình mang muối mặn về tim…
Nên em dằn lòng cho sóng lặng bình yên
Để giữ vẹn nguyên một tình yêu ngang trái
Nhắm mắt lại để tin rằng còn mãi
Mãi mãi một mối tình huyền thoại thuở ban sơ…
Để giữ vẹn nguyên một tình yêu ngang trái
Nhắm mắt lại để tin rằng còn mãi
Mãi mãi một mối tình huyền thoại thuở ban sơ…
Em yếu đuối, mong manh và tim quá dại khờ
Nên cần lắm một vòng tay che chở
Khi cần lắm, một bờ vai để dựa
Em lại nghẹn lòng thốt gọi tên anh!
Nên cần lắm một vòng tay che chở
Khi cần lắm, một bờ vai để dựa
Em lại nghẹn lòng thốt gọi tên anh!
Sau mỗi lần như thế thành quen
Em đã phó thác đời mình cho số phận
Gắn bó cái em cần và tình yêu anh có
Xây mộng ước vô thường trên ngọn gió chông chênh
Em đã phó thác đời mình cho số phận
Gắn bó cái em cần và tình yêu anh có
Xây mộng ước vô thường trên ngọn gió chông chênh
Hạnh phúc trái ngang và mong manh đến lạ!
Từng mảnh ghép cuộc đời cũng vội vã tan mau
Nếu đến một ngày mình thực sự quên nhau
Em sẽ xâu ngược chuỗi niềm đau trả về cho quá khứ
Và khép lại lòng mình bằng một dấu chấm nghiêng./.
Từng mảnh ghép cuộc đời cũng vội vã tan mau
Nếu đến một ngày mình thực sự quên nhau
Em sẽ xâu ngược chuỗi niềm đau trả về cho quá khứ
Và khép lại lòng mình bằng một dấu chấm nghiêng./.
Xin giữ lại trong nhau ngày tháng ấy thật bình yên
Để quá khứ thiêng liêng mãi luôn là huyền thoại!
Để quá khứ thiêng liêng mãi luôn là huyền thoại!
HXR.
Em gái gửi các anh bài của tuần này mà hơi muộn xíu vì hôm qua em bận quá!
Kính chúc các anh sức khỏe và niềm vui mỗi ngày ạ!
Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017
NGUYỄN QUANG HUỲNH: Sáng ngời Việt Nam
SÁNG NGỜI VIỆT NAM
Thủ đô Hà Nội rực hồng
Bốn phương tụ hội con rồng, cháu tiên
Về từ vạn nẻo, trăm miền
Trái tim Tổ Quốc thiêng liêng tuyệt vời
Ở nơi cuối đất cùng trời
Hướng về đại lễ muôn người biết ơn
Vững bền như núi Thái sơn
Lý Thái Tổ, thấy rồng vờn thành đây
Đại La , rồng cuộn hổ ngồi
Ngàn năm bền vững bao đời vua cha
Thủ đô yêu dấu của ta
Hôm nay ngàn tuổi cờ hoa rợp trời
Ngàn năm văn hiến tuyệt vời
Trái tim Tổ Quốc sáng ngời Việt Nam
11/28 Bình Đường, An Bình Dĩ An Bình Dương
Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017
NGUYỄN QUANG HUỲNH: Chuyện nực cười
CHUYỆN NỰC CƯỜI ...!
Lâm Đồng có chuyện nực cười
Trung tâm chính trị, đánh hôi ba người ...
Tranh nhau chỉ một món mồi
Đập nhau, cắn xé miệng đời cười chê
Đứng trên bục, nói thì ghê
Giảng môn đạo đức, là nghề của ông
Gương thầy để học sinh trông ...
Lao vào, cắn cấu, bán không đạo thầy ...
Hỏi rằng đạo đức nào đây ?
Hiệu phó, hiệu trưởng ra tay côn đồ ...
Trên bục giảng, miệng vẫn hô
Hỏi thầy đạo đức làm thầy vất đâu
Hay là một lũ mọt sâu ...?(!).
Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình Dĩ An Bình Dương
DĐ 01229482775
.
Thứ Tư, 21 tháng 6, 2017
THÁI GIANG: Làng Dừa
LÀNG DỪA
( Họa bài thơ: “NHỚ TRƯỜNG XƯA” của Thầy giáo Phan Đình Đệ)
Cuộc đời qua mấy nắng mưa
Ruổi rong, lưu luyến xứ Dừa, người ơi!
Chuối, ngô, chè,… biếc xanh đồi
Đi xa ngàn dặm, dưới trời… về đây
Gió Lào, nắng đốt cỏ cây
Phù sa góp vốn cho nay… bãi bồi
Nhớ quê: nghĩa nặng ơn người
Trăm năm vẫn cứ chẳng nguôi nỗi lòng
Ngày đi tắm mát dòng sông
Buổi về ai bắc cầu Rồng cho thơ
Ngẩn ngơ lại nhớ bến đò
Gà trưa khoe tiếng tròn vo… nhạc Dừa
Quê nghèo từ mái tranh xưa
Phải đâu dân Nghệ chỉ ưa thế này
Đi ra tìm những điều hay
Câu hò điệu ví làm say cõi lòng
Làng Dừa soi bóng dòng sông
Nếu ai yêu đến thì không dễ về
Dùng dằng trên nhịp cầu quê
Ngỡ như ai bỏ bùa mê… với Dừa./
20/6/2017
Học trò cũ của Thầy PHAN ĐÌNH ĐỆ
Thái Giang _ TP. Hồ Chí Minh _ ĐT: 0903647713
Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017
NGUYỄN TRỌNG QUÝ: Đêm mưa - Tình điên
ĐÊM MƯA
Đêm đó về khuya trời đổ mưa
Mưa như trút nước lạ lùng chưa?
Tôi nằm không ngủ nghe mưa gió
Tôi bỗng nhớ em... nhớ chẳng vừa!
Em ở phương xa tận cuối trời
Nhớ em, chỉ để nhớ em thôi
Não nề thánh thót, lòng rơi rụng
Đẫm cả thơ tôi... ướt những lời
Ở cuối trời xa, em nhớ anh?
Mà mưa tầm tã , gió vô tình
Mưa như nhắc nhở, như trăn trở
Sấm sét vang trời... lóe chớp xanh.
Nguyễn Trọng Qúy.
TÌNH ĐIÊN
Có lần đến bên em
Em bảo rằng: " anh điên!"
Mà sao anh chẳng giận
Xích chút nữa gần thêm
Anh điên má em hồng
Cười giòn tan trong nắng
Tình điên sao đằm thắm
Nồng nàng và mê say?!
Nguyễn Trọng Qúy.
THÁI GIANG: Vận hạn con người
VẬN HẠN CON NGƯỜI
Tôi ngờ ngợ cái điều ngoài suy tư tưởng tượng
Một trái tim đòi chia nhỏ mấy phần?
Hỏi có còn ngăn tim giấu nổi cái tên
Dẫu bình dị cũng tên cha mẹ đặt.
Hỏi cơn gió tội tình gì lặng giữa đêm se sắt
Nghiêng trọn niềm tin trao hết cho ai
Ngàn trùng không gian cách biệt phương trời
Đã mang lấy kiếp người – thôi đành phải thế.
Cơn lốc vội vàng – duyên cớ nhiều để kể
Chân trời xa huyền diệu nét dịu dàng
Quá đỗi yêu, chỉ thầm gọi “yêu thương”
Thượng đế ơi! Chấp gì người cõi tạm
Đa mang đổi một tình thương gai góc
Chẳng biết rồi cực nhọc lắm… kiếp hoa
Cứ dại khờ như thế là nét đẹp kiêu sa
Mọc trên cát và thủy chung với cát
Phố thị phồn hoa vẫn như xưa, chẳng có gì đổi khác…
Cánh cò bay, đồng thơm ngát hương mùa
Cỏ úa hay cỏ xanh cũng như ván cờ
Tùy người cầm quân, thắng, thua… nhờ vận hạn./
20/6/2017
Thái Giang.
Chủ Nhật, 18 tháng 6, 2017
HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Người là ai?
NGƯỜI LÀ AI...?
Bỗng một ngày muốn chia nhỏ trái tim
Tìm một ngăn giấu cái tên bình dị
Người là ai khiến trái tim nhỏ lệ
Giữa dòng đời dừng lại để thương em
Cơn gió hè ngưng lặng giữa màn đêm
Câu thơ nghiêng trọn niềm tin trao hết
Không gian kia ngàn trùng xa cách biệt
Vì lẽ gì người thương tiếc đa mang
Là tình yêu như cơn lốc vội vàng
Đến mạnh mẽ nhưng dịu dàng quá đỗi
Là tình yêu nơi chân trời xa vợi
Đâu phải là... sao thầm gọi « Người thương... »
.
Người là ai trong cõi tạm vô thường
Lại đa mang một tình thương gai góc
Thương loài hoa chẳng biết đời cực nhọc
Cứ dại khờ mọc trên cát kiêu sa...
Người là ai nơi phố thị phồn hoa
Hay giản dị giữa bao la hương lúa
Bàn chân Người dấu in trên cỏ úa
Hay đã dừng nơi thảm đỏ vinh quang?
Người là ai...
...................... sao quá đỗi nồng nàn...!
Hoa Xương Rồng
Thứ Sáu, 16 tháng 6, 2017
THÁI GIANG: Vào hùa
VÀO HÙA.
Để mưa cứ thế tự tình
Gió đừng thổi nữa, cong hình sợi mưa
Cầu vồng bắc nhịp ảo mờ
Nắng đan vạt áo, gửi xưa bảy màu
Con sào bến vắng chờ lâu
Con đò hứng bóng bảy màu, buồn không ?
Mưa cong sợi lánh cầu vồng
Chiều sương tim tím bủa vòng lối quê
Nghe trong tiếng bước ai về
Vội vàng như sợ triền đê bỏ bùa
Trăng lên nghiêng bóng mái chùa
Cảnh này tình ấy vào hùa ...
14/6/2017
28A/17 Bình Đường 3, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
DĐ0903647713
HÀ NGỌC KIM: Cũng là mừng chung
CÙNG LÀ MỪNG CHUNG
Cảm ơn anh đến cùng tôi
Tình quê nặng nghĩa đầy vơi ân tình
Nhâm nhi chỉ có chúng mình
Mà mang âm hưởng bóng hình đôi quê
Nhân Sơn - Dừa Lãng bạn bè
Cùng Anh Sơn tự ngày xưa một nhà
Xuân về biếc lộc thơm hoa
Tôi mừng riêng bạn cũng là mừng chung
Mừng vui cảnh ngộ trùng phùng
Thỏa bao ngày tháng ước mong đợi chờ ...
Hà Ngọc Kim
Thứ Năm, 15 tháng 6, 2017
THÁI GIANG: Lời bình bài thơ " Lỗi lầm từ đất" của Nguyễn Quang Huỳnh
LỜI CẢNH TỈNH NHỮNG LÒNG
THAM VÔ ĐÁY
Góc trào
phúng báo Văn Nghệ số 49 ( 3/12/2016) có bài thơ lục bát “Lỗi lầm từ đất” của nhà thơ Nguyễn Quang Huỳnh.
Tôi thực sự ngạc nhiên khi đọc bài thơ này. Vì tôi biết ông thường viết thơ trữ
tình nói về quê hương và mẹ
Bài thơ chỉ
có 5 câu lục bát, chia làm ba khổ thơ mà nói lên được điều bức xúc rất lớn
trong hiện tại của cuộc sống thường ngày.
Bài thơ không cần đến ngôn từ hoa mĩ : Tác giả
đã lột tả được tự đáy lòng nỗi niềm của đông đảo bè bạn, độc giả.
“Lỗi lầm từ
đất mà ra /Mất tình bạn hữu giữa ta và mình” không những mất, mà: “ Con một
nhà, mẹ cha sinh / Chỉ vì đất cát tuyệt tình anh em”.Rõ ràng vì tranh nhau đất
cát, vì lòng tham vô độ đã “ tuyệt tình” anh em. Đau lòng quá chừng khi mà đạo
đức đã bị băng hoại vì tham lam mà thành mù quáng, hỏi còn gì nữa không ? Hỡi
những con người đã vì tiền và trở thành loài khác, chứ không phải loài người.
Ở đây tác giả đề cập đến cả nhiều tầng lớp
trong xã hội, nhiều góc độ sống khác nhau
“Đất làm đổi
trắng thay đen
Đất làm cả họ
anh em hầu tòa”
Có lẽ kêu trời,
hỏi đất cũng khó lý giải bởi những trớ trêu như thế.
“Đất làm tan
cửa nát nhà
Đất làm bao
kẻ chẳng ra hồn người”
“Chẳng ra hồn
người” thì ra hồn gì ? Hồn súc vật hay là hồn ma quái. Ở đây ta để ý thấy Quang
Huỳnh điệp khúc bốn lần “Đất làm” ở đầu 4 câu để diễn đạt 4 bối cảnh những kẻ
vì tham lam mà: Chẳng ra hồn người ...
Thế đấy, càng rõ hơn cách đây mấy trăm năm
trong tác phẩm của đại thi hào Nguyễn Du “ Truyện Kiều”, cũng đã phanh phui :
“Trong tay đã sẵn đồng tiền / Dẫu rằng đổi trắng, thay đen khó gì”.
Đến đời con cháu cụ Nguyễn Tiên Điền : Tưởng
rằng chí ít thì nó đã khác đi rồi. Nhưng không, một “Lỗi lầm từ đất” của Nguyễn
Quang Huỳnh cũng đau đớn không kém cụ đại thi hào, thưa cụ !
Nếu đem so sánh hai cách viết (có thể là khập
khiễng) và không dám! Nhưng lại có điểm chung là : đồng tiền nếu đúng nghĩa thì
làm cái bổn phận trao đổi trong cuộc sống đời thường. Đằng này đồng tiền trong
tay kẻ bất nhân, hám lợi, lòng tham vô độ...nó trở thành con dao hai lưỡi :
" Bắc thang
lên hỏi ông trời
Còn đâu đạo
lý ở đời này không ? (!)."
14 tháng 6 năm 2017
Thái Giang.
NGUYỄN QUANG HUỲNH: Lỗi lầm từ đất
LỖI LẦM TỪ ĐẤT
Lỗi lầm từ đất mà ra
Mất tình bạn hữu giữa ta và mình
Con một nhà, mẹ cha sinh
Chỉ vì đất cát tuyệt tình anh em
Đất làm đổi trắng thay đen
Đất làm cả họ anh em hầu tòa
Đất làm tan cửa nát nhà
Đất làm bao kẻ chẳng ra hồn người
Bắc thang lên hỏi ông trời
Còn đâu đạo lý ở đời này không ? (!).
Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017
Nguyễn Quang Huỳnh: HỘI NGỘ
HỘI NGỘ
Höông thôm lan toûa muoân nôi
“Höông thô ñaát Vieät”raïng ngôøi naêm chaâu
Con Hoàng, chaùu Laïc nôi ñaâu
Nhôù ngaøy laäp hoäi, ruû nhau cuøng veà
Töø muoân neûo, daãu traêm queâ
Möôøi baûy thaùng saùu ñaõ keà tôùi nôi
Veà ñaây gaén keát tình ngöôøi
Anh em thoûa thích : thô, ñôøi gaàn xa
Chuùng mình coù treû, coù giaø
Cuøng chung sôû thích nhö laø anh em
Ngaøy chöa ñuû, möôïn traêng ñeâm
“Höông thô ñaát Vieät” xe neân “duyeân” naøy
Duøng raèng tay aám trong tay …
Maét trong anhs maét… ngaøy naøy muøa sau
Nguyeãn Quang Huyønh
11/28 Bình Ñöôøng 1,An Bình, Dó An, Bình Döông
DÑ01229482775
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)