ẢO ẢNH
Hãy lắng lòng qua giây phút tình cờ
Cái hư, thực… len vào trong ảo ảnh
Biết mặc ấm, chẳng bao giờ thấy lạnh
Chẳng có sự vô tình nào vuột tay,
tự trôi xa
Qua khứ định hình được tháng ngày
qua
Nông nổi chỉ dành riêng phút giây
khờ khạo
Tự thú trước bình minh con tim lỗi
đạo
Đáy mắt còn Đời, hai Thái cực Em –
Anh!
Có thể lắm, trước vô thường mình cảm
thấy mong manh
Càng băn khoăn trong dòng đời dâu
bể
Nợ cõi người, nợ gió trăng Thời thế
Vã mồ hôi nghe dồn nhịp con tim…
Sóng trên mặt sông, lặn phía dưới
nào được bình yên
Một trận cuồng phong đảo điên mùa
hoa trái
Tạo hóa luân hồi sẽ là còn mãi
Ảo vọng nổi chìm, trả về thuở ban
sơ
Khi
con tim trót lầm lỗi, dại khờ
Hãy
coi chừng kiếp hoa trong vòng tay che chở
Mị
Châu xưa tìm bờ vai để dựa
Trọng
Thủy cũng là nạn nhân…lẽ nào lừa dối phái trâm anh?
Chua
lắm, chát nhiều đã hóa thành quen
Quả
đất cứ quay, vòng đời số phận?
Cái
cần thì không, cái không cần thì có
Hỏi
trời. hỏi đất… ngao ngán đến chông chênh
Ngửa
lòng bàn tay, thấy mình thật lạ
Vốc
nắng mưa lên chảy vuột qua mau
Nhập
nhòa ký ức, sao vội quên nhau
Ra
bến Sông Đời gột rửa nông nổi, ngu ngơ, thời quá khứ./.
Thái Giang
Bình Dương, 27/3/2017
ĐT:
0903647713
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét