Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Huyền thoại một tình yêu


HUYỀN THOẠI MỘT TÌNH YÊU

Em biết anh ngẫu nhiên qua giây phút tình cờ
Thoảng như gió, và hững hờ như ảo ảnh
Trời buốt giá, màn đêm buông se lạnh
Bởi gió đã vô tình mang ảo ảnh trôi xa…
Có phải chăng ký ức của hôm qua
Đã trót lỡ vương chút tình khờ khạo
Xin tha thứ vì con tim lỗi đạo
Chẳng thể nào mang hạnh phúc bên anh!
Bởi phận mình bé nhỏ thật mong manh
Bèo bọt quá, trách chi đời dâu bể!
Dẫu có trách thì biển xanh vẫn thế
Vẫn vô tình mang muối mặn về tim…
Nên em dằn lòng cho sóng lặng bình yên
Để giữ vẹn nguyên một tình yêu ngang trái
Nhắm mắt lại để tin rằng còn mãi
Mãi mãi một mối tình huyền thoại thuở ban sơ…
Em yếu đuối, mong manh và tim quá dại khờ
Nên cần lắm một vòng tay che chở
Khi cần lắm, một bờ vai để dựa
Em lại nghẹn lòng thốt gọi tên anh!
Sau mỗi lần như thế thành quen
Em đã phó thác đời mình cho số phận
Gắn bó cái em cần và tình yêu anh có
Xây mộng ước vô thường trên ngọn gió chông chênh
Hạnh phúc trái ngang và mong manh đến lạ!
Từng mảnh ghép cuộc đời cũng vội vã tan mau
Nếu đến một ngày mình thực sự quên nhau
Em sẽ xâu ngược chuỗi niềm đau trả về cho quá khứ
Và khép lại lòng mình bằng một dấu chấm nghiêng./.
Xin giữ lại trong nhau ngày tháng ấy thật bình yên
Để quá khứ thiêng liêng mãi luôn là huyền thoại!
                                                              HXR.

Em gái gửi các anh bài của tuần này mà hơi muộn xíu vì hôm qua em bận quá!
Kính chúc các anh sức khỏe và niềm vui mỗi ngày ạ!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét